Sự tương phản giữa tình yêu và tự hình dung trong đoạn trích "Nghĩ đến anh mà nát ruột gan...
Trong đoạn trích "Nghĩ đến anh mà nát ruột gan..." của bài thơ, tác giả đã sử dụng những từ ngữ mạnh mẽ để miêu tả sự tương phản giữa tình yêu và tự hình dung. Đoạn trích này cho chúng ta thấy một cảm xúc đau đớn và sự thất vọng trong tình yêu, cũng như sự tự hình dung và tự trách mình. Từ "nát ruột gan" và "nặn nến sáp không nên" đã tạo ra một hình ảnh mạnh mẽ về sự đau khổ và tuyệt vọng trong tình yêu. Tình yêu đã làm cho người viết cảm thấy như bị tàn phá và mất đi sự tự chủ. Từ "nặn nến sáp không nên" cũng cho thấy sự mất đi kiểm soát và khả năng tự quyết định của người viết. Tuy nhiên, đoạn trích cũng đề cập đến sự tự hình dung và tự trách mình của người viết. Từ "ngẫm thân em chỉ bằng thân con bọ ngựa" và "bằng con chẫu chuộc" cho thấy người viết tự nhận thức về sự giới hạn của bản thân và sự tự trách mình vì không thể đạt được tình yêu thực sự. Người viết tự hình dung mình chỉ như một con bọ ngựa và cảm thấy bản thân không xứng đáng với tình yêu. Từ "chẫu chuộc" cũng cho thấy sự tự trách mình của người viết. Người viết cảm thấy như mình phải trả giá cho tình yêu và tự hình dung mình như một con chẫu chuộc. Điều này cho thấy sự tự hình dung và tự trách mình của người viết trong việc không thể đạt được tình yêu thực sự. Tổng kết lại, đoạn trích "Nghĩ đến anh mà nát ruột gan..." trong bài thơ đã tạo ra một sự tương phản mạnh mẽ giữa tình yêu và tự hình dung. Tình yêu đã mang đến sự đau khổ và tuyệt vọng, trong khi tự hình dung và tự trách mình đã tạo ra sự tự nhận thức và sự tự trách mình của người viết. Đoạn trích này cho chúng ta thấy một góc nhìn sâu sắc về tình yêu và sự tự hình dung trong cuộc sống.