Cảm xúc về bài thơ "Nhớ mùa thu Hà Nội
Bài thơ "Nhớ mùa thu Hà Nội" của Trịnh Công Sơn đã mang đến cho tôi những cảm xúc sâu sắc về mùa thu và vẻ đẹp của Hà Nội. Từ những hình ảnh cây cơm nguội vàng, cây bàng lá dỏ nằm kề bên nhau, phố xua nhà cồ, mái ngói thâm nâu, cho đến mùa hoa sữa thơm tùng ngọn gió và cốm xanh bàn tay nho, bài thơ đã tạo nên một bức tranh mùa thu tươi đẹp và thơ mộng. Hồ Tây chiều thu với mặt nước vàng lay bồng xa mời gọi, màu sương thuơng nhò, bầy sâm cầm nhò vỗ cánh mặt trợi, tất cả những hình ảnh này đã khiến tôi cảm nhận được sự thanh bình và yên tĩnh của mùa thu ở Hà Nội. Mùa thu cũng mang đến cho tôi những kỷ niệm và nhớ nhung về những người thân yêu đã đi xa. Tôi nhớ ai đó và trong lòng nhu thầm hỏi, liệu có một ngày trời thu Hà Nội sẽ trả lời cho tôi, có một ngày tùng con đường nhỏ sẽ trả lời cho tôi. Bài thơ "Nhớ mùa thu Hà Nội" đã khắc họa một cách tinh tế và sâu sắc về vẻ đẹp của mùa thu và Hà Nội. Nó đã đánh thức trong tôi những cảm xúc và kỷ niệm đẹp về một mùa thu đặc biệt. Tôi tin rằng mỗi người đọc bài thơ này sẽ có những trải nghiệm và cảm xúc riêng, nhưng chắc chắn rằng mùa thu Hà Nội sẽ luôn là một chủ đề đầy cảm hứng và đáng nhớ. Trên đây là những cảm xúc và suy nghĩ của tôi về bài thơ "Nhớ mùa thu Hà Nội". Hy vọng rằng những dòng suy nghĩ này đã truyền tải được phần nào vẻ đẹp và cảm xúc của bài thơ đến với bạn đọc.