Tả cảnh ngụ tình trong 22 câu thơ đầu "Kiều ở lầu Ngưng Bích" ##
Trong 22 câu thơ đầu của đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích", Nguyễn Du đã sử dụng tài năng miêu tả tài tình để vẽ nên bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp, đồng thời cũng khéo léo ẩn dụ, ngụ tình, thể hiện tâm trạng của Thúy Kiều. Bằng nghệ thuật tả cảnh ngụ tình, tác giả đã tạo nên một không gian bao la, rộng lớn, gợi lên nỗi buồn sâu thẳm trong tâm hồn Kiều. Cảnh vật được miêu tả với những nét đặc trưng: "Lầu Ngưng Bích", "sóng biếc", "trời xanh", "mây trắng", "gió thổi", "hoa trôi", "cỏ biếc", "nắng hanh", "gió heo may", "lá vàng", "tiếng chim", "tiếng suối". Tất cả đều mang vẻ đẹp thanh tao, thơ mộng, nhưng cũng ẩn chứa sự cô đơn, trống trải. Hình ảnh "lầu Ngưng Bích" - nơi Kiều đứng ngắm cảnh - là một địa điểm cao, vắng vẻ, gợi sự cô độc, biệt lập. Cảnh vật xung quanh cũng mang vẻ đẹp buồn: "sóng biếc", "trời xanh", "mây trắng" - những gam màu lạnh lẽo, tạo nên một không gian tĩnh lặng, u buồn. Đặc biệt, hình ảnh "gió thổi", "hoa trôi", "cỏ biếc", "lá vàng" - những hình ảnh mang tính biểu tượng, ẩn dụ cho sự phai tàn, chóng vánh của thời gian và cuộc sống. Cảnh vật như đồng điệu với tâm trạng của Kiều, khiến nỗi buồn càng thêm sâu sắc. Bên cạnh đó, tác giả còn sử dụng nghệ thuật đối lập để tăng hiệu quả nghệ thuật. Cảnh vật bên ngoài đẹp, thơ mộng, nhưng tâm trạng của Kiều lại buồn bã, cô đơn. Sự đối lập này càng làm nổi bật tâm trạng của Kiều, đồng thời cũng thể hiện sự bất lực, cô đơn của con người trước số phận. Qua 22 câu thơ đầu của đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích", Nguyễn Du đã sử dụng tài năng miêu tả tài tình để vẽ nên bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp, đồng thời cũng khéo léo ẩn dụ, ngụ tình, thể hiện tâm trạng của Thúy Kiều. Cảnh vật như một tấm gương phản chiếu tâm trạng của Kiều, khiến nỗi buồn của nàng càng thêm sâu sắc, da diết. <strong style="font-weight: bold;">Cảm nhận:</strong> Đọc 22 câu thơ đầu của "Kiều ở lầu Ngưng Bích", ta không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn cảm nhận được nỗi buồn sâu thẳm trong tâm hồn Kiều. Cảnh vật như một lời chia sẻ, đồng cảm với tâm trạng của nàng, khiến cho nỗi buồn của Kiều càng thêm da diết, ám ảnh.