Phân tích hai đoạn văn đầu và cuối trong bài "Trở Về Quê Nội
Đoạn văn đầu tiên của bài "Trở Về Quê Nội" mở đầu bằng hình ảnh một người con gái đang đứng trên đường phố Hà Nội, nhìn về phía quê hương. Đoạn văn này tạo ra một không khí u buồn, khi người con gái nhớ về quê hương và những kỷ niệm thời thơ ấu. Tác giả sử dụng ngôn ngữ giản dị, dễ hiểu để truyền tải cảm xúc của người con gái, khiến người đọc cảm thấy đồng cảm và thấm thía với tình cảm của cô. Đoạn văn cuối cùng của bài "Trở Về Quê Nội" lại mang lại một cảm giác khác biệt. Trong đoạn văn này, người con gái đã trở về quê hương và được chào đón bởi những người thân yêu. Đoạn văn này tạo ra một không khí vui tươi, khi người con gái được trở về với gia đình và những kỷ niệm đẹp. Tác giả sử dụng ngôn ngữ sinh động và hình ảnh phong phú để truyền tải cảm xúc của người con gái, khiến người đọc cảm thấy hạnh phúc và ấm áp. Tóm lại, hai đoạn văn đầu và cuối trong bài "Trở Về Quê Nội" đều truyền tải cảm xúc của người con gái khi nhớ về quê hương và khi trở về với gia đình. Đoạn văn đầu tiên tạo ra một không khí u buồn, trong khi đoạn văn cuối cùng lại mang lại một cảm giác vui tươi và hạnh phúc. Tác giả sử dụng ngôn ngữ giản dị và sinh động để truyền tải cảm xúc của người con gái, khiến người đọc cảm thấy đồng cảm và thấm thía với tình cảm của cô.