Mùa Xuân Nho Nhó: Một Tả Thơ Độc Đắc
Mùa xuân nho nhó, một mùa xuân đặc biệt, mọc giữa dòng sông xanh, một bông hoa tim biếc. Oĩ con chim chiền chiện, hót chi mà vàng trời. Từng giọt long lanh rơi, tôi đưa tay tôi hứng. Mùa xuân người cầm súng, lộc giắt đầy trên lưng. Mùa xuân người ra đồng, lộc trải dài nương mạ. Tất cả như hối hả, tất cả như xôn xao... Đất nước bốn ngàn năm, vất vả và gian lao. Đất nước như vì sao, cứ đi lên phía trước. Ta làm con chim hót, ta làm một cành hoa. Ta nhập vào hoà ca, một nốt trầm xao xuyến. Khi đọc một bài thơ, em cảm nhận được nét độc đáo về hình thức của bài thơ. Cấu trúc của bài th khá đơn giản, nhưng ngôn ngữ sử dụng rất tinh tế và sinh động. Biện pháp tu từ được sử dụng một cách khéo léo, tạo nên sự phong phú và đa dạng trong ngôn ngữ thơ. Tình cảm và cảm xúc chủ đạo của tác giả được thể hiện qua bài thơ là tình yêu quê hương và niềm tin vào sự phát triển của đất nước. Tác giả muốn gửi đến người đọc thông qua hình thức nghệ thuật là sự tự hào và quyết tâm xây dựng một đất nước tốt đẹp hơn. Chủ đề chính của bài thơ là tình yêu quê hương và niềm tin vào sự phát triển của đất nước. Tác giả muốn gửi đến người đọc thông qua hình thức nghệ thuật là sự tự hào và quyết tâm xây dựng một đất nước tốt đẹp hơn.