Tại Sao Tháng Hai Chỉ Có 28 Ngày?
Tháng Hai, tháng ngắn nhất trong năm, luôn là một ẩn số với nhiều người. Tại sao tháng này lại chỉ có 28 ngày, trong khi các tháng khác có 30 hoặc 31? Câu trả lời nằm sâu trong lịch sử và cách con người đo lường thời gian.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Nguồn Gốc Của Lịch La Mã</h2>
Để hiểu về tháng Hai 28 ngày, chúng ta cần quay lại thời La Mã cổ đại. Ban đầu, lịch La Mã chỉ có 10 tháng, bắt đầu từ tháng Ba và kết thúc vào tháng Mười Hai. Tháng Giêng và tháng Hai chưa tồn tại. Lịch này dựa trên chu kỳ mặt trăng, mỗi tháng kéo dài khoảng 29 đến 30 ngày.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Sự Ra Đời Của Tháng Giêng Và Tháng Hai</h2>
Vào khoảng thế kỷ thứ 7 trước Công nguyên, vua Numa Pompilius quyết định cải cách lịch. Ông thêm vào hai tháng mới là tháng Giêng và tháng Hai, đặt chúng vào đầu năm. Tuy nhiên, do người La Mã cổ đại coi số chẵn là xui xẻo, nên mỗi tháng chỉ được có số ngày lẻ, dẫn đến tháng Giêng có 29 ngày và tháng Hai có 28 ngày.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Sự Can Thiệp Của Julius Caesar</h2>
Vào năm 45 trước Công nguyên, Julius Caesar tiếp tục cải cách lịch, tạo ra lịch Julian mà chúng ta vẫn sử dụng ngày nay. Lịch Julian dựa trên chu kỳ mặt trời, với 365 ngày chia thành 12 tháng. Để phù hợp với chu kỳ mặt trời, tháng Hai được giữ nguyên 28 ngày, trong khi các tháng khác được điều chỉnh số ngày.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Năm Nhuận Và Tháng Hai 29 Ngày</h2>
Tuy nhiên, chu kỳ mặt trời thực tế không phải là 365 ngày chẵn, mà là 365,2422 ngày. Để bù đắp cho phần lẻ này, cứ 4 năm một lần, chúng ta có một năm nhuận với 366 ngày. Ngày thêm vào được cộng vào tháng Hai, biến nó thành tháng Hai 29 ngày.
Tháng Hai, với 28 ngày đặc biệt, là minh chứng cho lịch sử lâu dài và phức tạp của việc con người đo lường thời gian. Từ lịch La Mã cổ đại đến lịch Julian, tháng Hai đã trải qua nhiều thay đổi để phù hợp với chu kỳ mặt trời và tạo nên hệ thống lịch mà chúng ta sử dụng ngày nay.