** Đặc sắc nghệ thuật trong đoạn thơ "Quê hương" của Đỗ Trung Quân **

essays-star4(329 phiếu bầu)

** Đoạn thơ sử dụng phép so sánh để khắc họa hình ảnh quê hương gần gũi, thân thương. "Quê hương là vòng tay ấm/ Còn nằm ngủ giữa mưa đêm" so sánh quê hương với vòng tay ấm áp, chứa đựng sự che chở, bảo vệ. Hình ảnh "ngủ giữa mưa đêm" gợi lên sự bình yên, an toàn. Tiếp đó, "Quê hương là đêm trăng tỏ/ Hoa cau rụng trắng ngoài thềm" lại gợi lên vẻ đẹp thanh bình, thơ mộng của đêm trăng quê. Sự kết hợp giữa hình ảnh thị giác (hoa cau trắng) và xúc giác (vòng tay ấm) tạo nên một bức tranh quê hương sống động, đa chiều. Đặc biệt, hai câu thơ cuối cùng: "Quê hương mỗi người chỉ một/ Như là chỉ một mẹ thôi" sử dụng phép so sánh độc đáo, nâng tầm ý nghĩa của quê hương lên tầm vóc thiêng liêng, bất khả xâm phạm, giống như tình mẫu tử. Câu thơ khẳng định tính duy nhất, không thể thay thế của quê hương trong mỗi con người. Kết thúc bằng câu thơ giàu tính triết lý: "Quê hương nếu ai không nhớ/ Sẽ không lớn nổi thành người", tác giả nhấn mạnh tầm quan trọng của quê hương đối với sự trưởng thành của mỗi cá nhân. Câu thơ hàm ý rằng, tình yêu quê hương là nền tảng đạo đức, là nguồn sức mạnh tinh thần giúp con người hoàn thiện nhân cách. Sự kết hợp giữa hình ảnh cụ thể, giàu cảm xúc và triết lý sâu sắc tạo nên sức lay động mạnh mẽ trong lòng người đọc. Đoạn thơ ngắn gọn nhưng hàm súc, để lại ấn tượng sâu đậm về vẻ đẹp và ý nghĩa thiêng liêng của quê hương.