Vẻ đẹp tâm hồn trong bài thơ "Trăng hè

essays-star4(229 phiếu bầu)

Giới thiệu: Bài thơ "Trăng hè" của Đoàn Văn Cừ là một tác phẩm trữ tình, miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên và tâm hồn con người trong một đêm hè. Bài thơ sử dụng ngôn ngữ giản dị, sinh động và giàu cảm xúc để tạo nên những hình ảnh đẹp mắt và sâu lắng. Phần 1: Khung cảnh đêm hè Bài thơ miêu tả một đêm hè trăng sáng, với những hình ảnh thiên nhiên yên bình và thơ mộng. Đầu thềm con chó ngủ lo mo, bóng cây lơi lá bên hàng dậu, trăng tà hạ xuông ngang đầu núi... Những hình ảnh này tạo nên một không gian yên tĩnh, thơ mộng và đầy lãng mạn. Phần 2: Vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật trữ tình Nhân vật trữ tình trong bài thơ là một ông lão đang chơi đàn ở giữa sân, với những nốt nhạc lấp loáng ánh trăng ngân ảnh này thể hiện sự thanh tịnh, giản dị và sâu lắng của tâm hồn ông lão. Ông lão không cần những thứ xa hoa, mà chỉ cần một cây đàn và bầu trời đêm hè để tìm thấy niềm vui và sự thỏa mãn. Phần 3: Tác dụng của các từ láy Bài thơ sử dụng các từ láy như "kẽo kẹt", "kĩu kịt", "cót két" để tạo nên những hình ảnh sinh động và phong phú. Những từ láy này giúp bài thơ trở nên mềm mại, mượt mà và dễ chịu, tạo nên một không gian thơ mộng và lãng mạn. Phần 4: Vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật trữ tình Nhân vật trữ tình trong bài thơ là một người đàn ông giản dị, thanh tịnh và sâu lắng. Ông không cần những thứ xa hoa, mà chỉ cần một cây đàn và bầu trời đêm hè để tìm thấy niềm vui và sự thỏa mãn. Vẻ đẹp tâm hồn của ông lão được thể hiện qua những nốt nhạc lấp loáng ánh trăng ngân, tạo nên một không gian yên tĩnh, thơ mộng lãng mạn. Kết luận: Bài thơ "Trăng hè" của Đoàn Văn Cừ là một tác phẩm trữ tình đẹp mắt, với những hình ảnh thiên nhiên sinh động và tâm hồn con người sâu lắng. Bài thơ giúp chúng ta tìm thấy niềm vui và sự thỏa mãn trong những điều giản dị nhất của cuộc sống.