Trăng sáng, trăng xa, trăng rộng quá!

essays-star4(357 phiếu bầu)

Dịu dàng đàn những ánh tơ xanh, Cho gió du dương điệu múa cành; Cho gió đượm buồn, thôi náo động Linh hồn yểu điệu của đêm thanh. Chúng tôi lẽ bước trong thơ, Lạc giữa niềm êm chẳng bến bờ. Trăng sáng, trăng xa, trăng rộng quá! Hai người, nhưng chẳng bớt bơ vơ. Trong đêm thanh, trăng sáng rực rỡ, Giữa những cành cây múa nhảy, Hai người lặng lẽ, Lạc giữa niềm êm, xa cách xa. Trăng xa, trăng rộng quá, Giữa những ánh tơ xanh lượn lờ, Hai người vẫn đứng im lặng, Như những con chim trên bầu trời cao. Trăng sáng, trăng xa, trăng rộng quá, Hai người vẫn giữ trong lòng, Những kỷ niệm đẹp, những niềm vui, Những điều đáng nhớ, những điều đáng trân. Chúng tôi lặng lẽ bước trong thơ, Lạc giữa niềm êm, xa cách xa, Trăng sáng, trăng xa, trăngHai người, nhưng chẳng bớt bơ vơ.