** Chủ đề và Giá trị Nghệ Thuật của Bài Thơ "Đi Đường" **

essays-star4(174 phiếu bầu)

** Bài thơ "Đi Đường" của Hồ Chí Minh là một tác phẩm ngắn gọn nhưng hàm chứa nhiều tầng nghĩa sâu sắc. Chủ đề chính của bài thơ xoay quanh hành trình gian nan, vất vả nhưng cũng đầy hào hùng của người chiến sĩ cách mạng trên con đường đấu tranh giải phóng dân tộc. Hình ảnh con đường quanh co, khúc khuỷu, "dốc lên khúc khuỷu", "dốc xuống quanh co" tượng trưng cho những khó khăn, thử thách, chông gai mà người chiến sĩ phải đối mặt. Tuy nhiên, thái độ của người chiến sĩ trước những khó khăn ấy lại vô cùng lạc quan, dũng cảm. Câu thơ "mưa xa rồi nắng lại hanh hao" thể hiện sự tin tưởng vào tương lai tươi sáng, sự thắng lợi cuối cùng của cuộc đấu tranh. Việc lựa chọn hình ảnh con đường làm chủ đề chính của bài thơ là vô cùng tinh tế. Con đường không chỉ là con đường địa lý mà còn là con đường cách mạng, con đường đấu tranh gian khổ nhưng cũng đầy vinh quang. Thông qua hình ảnh này, tác giả đã khéo léo thể hiện tinh thần kiên cường, ý chí quyết tâm của người chiến sĩ cộng sản, sẵn sàng vượt qua mọi khó khăn, thử thách để đạt đến mục tiêu cao cả: độc lập, tự do cho dân tộc. Đánh giá về chủ đề của bài thơ, ta thấy nó mang tính nhân văn sâu sắc. "Đi Đường" không chỉ là bài thơ về hành trình cách mạng mà còn là bài thơ về ý chí, nghị lực, lòng dũng cảm của con người. Thông điệp mà bài thơ gửi gắm đến người đọc là: dù con đường phía trước có gian nan, vất vả đến đâu, chỉ cần có ý chí, niềm tin và sự kiên trì, ta chắc chắn sẽ đạt được thành công. Chính vì vậy, bài thơ "Đi Đường" không chỉ có giá trị về mặt nghệ thuật mà còn có giá trị giáo dục to lớn, truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ Việt Nam. Sự ngắn gọn, cô đọng nhưng giàu hình ảnh, giàu ý nghĩa của bài thơ đã góp phần làm nên sức sống bền bỉ của nó qua nhiều thế hệ. Đó là một minh chứng cho sức mạnh của nghệ thuật chân chính.