Cảm nhận về trực mơ của nhân vật "tôi
Trong đoạn trích "Có lau" của Nguyễn Minh Châu, nhân vật "tôi" đã cảm nhận được một trạng thái mơ màng và đầy sự lạc quan. Nhân vật "tôi" miêu tả một cảnh đẹp như tranh vẽ, với màu sắc tươi sáng và hình ảnh thú vị. Mặc dù không có nhiều chi tiết về nhân vật "tôi" và môi trường xung quanh, nhưng câu chuyện vẫn truyền tải được một cảm giác ấm áp và hạnh phúc. Nhân vật "tôi" cảm nhận được mùi thơm của đất trời và cảm thấy hạnh phúc khi được sống trong một vùng đất tươi đẹp. Nhân vật "tôi" cũng có ước mơ trở thành một giáo viên và muốn thay đổi cuộc sống của mình. Nhân vật "tôi" nhận thấy rằng để thay đổi cuộc đời, cần phải có kiến thức và trí thức. Nhân vật "tôi" cảm nhận được sự thiếu trị thức của người dân trong làng và muốn trở thành một người có trình độ cao hơn. Trong đoạn trích, tác giả miêu tả một cảnh thiên nhiên tươi đẹp, với hình ảnh của một con chim đang hát và một cánh đồng xanh tươi. Tác giả cũng nhấn mạnh về sự đẹp đẽ của quê hương và môi trường sống của nhân vật "tôi". Nhân vật "tôi" cảm nhận được sự thân thiện và ấm áp của quê hương, và muốn trở thành một người có thể góp phần vào sự phát triển của nơi mình sinh ra. Nhân vật "tôi" và nhân vật "thẳng Có" có điểm chung là cả hai đều có ước mơ trở thành giáo viên. Tuy nhiên, nhân vật "tôi" muốn sống ở thành phố và có nhiều tiện nghi, trong khi nhân vật "thẳng Có" muốn trở thành một nghệ sĩ và sống trong một môi trường tự nhiên. Nhân vật "tôi" cảm nhận được sự khác biệt giữa quê hương và thành phố, và muốn trải nghiệm cuộc sống mới. Tóm lại, nhân vật "tôi" trong đoạn trích "Có lau" của Nguyễn Minh Châu cảm nhận được một trạng thái mơ màng và đầy lạc quan. Nhân vật "tôi" cảm nhận được sự thân thiện và ấm áp của quê hương và muốn thay đổi cuộc sống của mình. Nhân vật "tôi" cũng nhận thấy sự thiếu trị thức của người dân trong làng và muốn trở thành một người có trình độ cao hơn.