** Phân tích hình ảnh "biển một bên và em một bên" trong bài thơ "Anh ra khơi" của Trần Đăng Khoa **
** Bài thơ "Anh ra khơi" của Trần Đăng Khoa sử dụng hình ảnh "biển một bên và em một bên" lặp đi lặp lại như một điệp khúc, tạo nên hiệu quả nghệ thuật sâu sắc. Hình ảnh này không chỉ đơn thuần miêu tả không gian, mà còn thể hiện tâm trạng và nỗi niềm của người lính trẻ. "Biển" tượng trưng cho nhiệm vụ, cho sự gian khổ, hiểm nguy mà người lính phải đối mặt. "Biển ồn ào" gợi lên sự khắc nghiệt, sóng gió của cuộc sống chiến tranh. "Em" lại là hình ảnh của quê hương, của người yêu, của những tình cảm ấm áp, bình yên mà người lính luôn hướng về. Sự đối lập giữa "biển" và "em" thể hiện sự giằng xé nội tâm của người lính: một bên là trách nhiệm thiêng liêng với đất nước, một bên là tình yêu thương gia đình, người yêu. Sự lặp lại của hình ảnh này xuyên suốt bài thơ nhấn mạnh sự xa cách, khoảng trống giữa người lính và người yêu, giữa nhiệm vụ và tình cảm riêng tư. Dù ở trên biển khơi xa xôi, hay khi tàu cập bến, hình ảnh "em" vẫn luôn hiện hữu trong tâm trí người lính, như một nguồn động viên, tiếp thêm sức mạnh để anh vượt qua khó khăn. Câu thơ cuối cùng "Biển một bên và em một bên" mang một chút buồn man mác, nhưng cũng đầy hy vọng. Dù khoảng cách địa lý có xa, nhưng tình yêu và sự nhớ thương vẫn luôn tồn tại, là điểm tựa tinh thần vững chắc cho người lính. Hình ảnh này gợi mở về một tương lai tươi sáng, khi chiến tranh kết thúc, người lính sẽ trở về bên người yêu, đoàn tụ với gia đình. Sự kết hợp giữa hình ảnh cụ thể và cảm xúc tinh tế đã tạo nên sức lay động mạnh mẽ trong lòng người đọc.