Nỗi nhớ đồng xanh trong bài thơ 'Bài nhớ đồng'" ##

essays-star4(225 phiếu bầu)

Bài thơ "Bài nhớ đồng" của nhà thơ Tố Hữu là một tác phẩm tình cảm, khắc họa nỗi nhớ và tình cảm sâu đậm của người lính đối với quê hương. Bài thơ không chỉ là lời nhắc nhở về những kỷ niệm đẹp mà còn là lời cảm ơn đối với những người đã hy sinh vì đất nước. Một trong những điều khiến tôi cảm động và suy ngẫm khi đọc bài thơ này là cách tác giả khắc họa nỗi nhớ của người lính. Những dòng thơ "Đồng xanh, cây cao, nước trong / Nắm tay em, nhớ thương" đã khắc họa rõ nét sự gắn bó giữa người lính và quê hương. Nỗi nhớ không chỉ là nhớ về cảnh vật, mà còn là nhớ về những kỷ niệm gắn liền với cuộc sống yên bình ở quê. Bài thơ cũng gợi lên trong tôi những hình ảnh về cuộc sống yên bình và hạnh phúc ở quê hương. Những hình ảnh về đồng xanh, cây cao, nước trong đã tạo nên một bức tranh sinh động và gần gũi, khiến người đọc cảm thấy như họ đang được hòa mình vào không gian yên bình đó. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ thơ một cách tinh tế để truyền tải cảm xúc và tình cảm sâu đậm của mình. Điều ấn tượng nhất trong bài thơ này là cách tác giả khắc họa tình cảm của người lính đối với quê hương. Những dòng thơ "Nắm tay em, nhớ thương / Đồng xanh, cây cao, nước trong" đã thể hiện sự gắn bó và tình cảm sâu đậm của người lính đối với quê hương. Nỗi nhớ và tình cảm đối với quê hương là một điều không thể thiếu trong cuộc sống của mỗi người, và bài thơ này đã khắc họa điều đó một cách đẹp thực. Tóm lại, bài thơ "Bài nhớ đồng" của Tố Hữu là một tác phẩm tình cảm, khắc họa nỗi nhớ và tình cảm sâu đậm của người lính đối với quê hương. Bài thơ không chỉ là lời nhắc nhở về những kỷ niệm đẹp mà còn là lời cảm ơn đối với những người đã hy sinh vì đất nước. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ thơ một cách tinh tế để truyền tải cảm xúc và tình cảm của mình, tạo nên một bức tranh sinh động và gần gũi.