Tâm trạng đặc biệt trong câu thơ cuối của bài thơ "Qua Đèo Ngang" của Bà Huyện Thanh Quan

essays-star4(386 phiếu bầu)

Trong bài thơ "Qua Đèo Ngang" của Bà Huyện Thanh Quan, câu thơ cuối cùng "dừng chân đứng lại trời non nước, một mảnh tình riêng ta với ta" mang trong mình một tâm trạng đặc biệt. Câu thơ này không chỉ diễn tả sự dừng chân của nhân vật trước vẻ đẹp của thiên nhiên, mà còn thể hiện tình yêu và sự tận hưởng cuộc sống của Bà Huyện Thanh Quan. Trong câu thơ cuối, việc dừng chân đứng lại trước trời non nước cho thấy sự ngưỡng mộ và kính phục của nhân vật đối với thiên nhiên. Bà Huyện Thanh Quan nhìn thấy vẻ đẹp của cảnh vật và không thể nào đi qua mà không dừng lại để chiêm ngưỡng. Điều này cho thấy sự nhạy cảm và sự đồng cảm của nhân vật với thiên nhiên. Ngoài ra, câu thơ còn thể hiện một mảnh tình riêng ta với ta. Đây là một cảm xúc sâu lắng và riêng tư của Bà Huyện Thanh Quan. Nhân vật không chỉ đơn thuần là một người đi qua, mà còn là một người tận hưởng cuộc sống và tìm thấy niềm vui trong những khoảnh khắc đơn giản nhưng đầy ý nghĩa. Câu thơ này thể hiện sự tự do và sự độc lập của nhân vật, khi mà Bà Huyện Thanh Quan có thể tận hưởng một mảnh tình riêng tư với chính mình. Từ câu thơ cuối cùng của bài thơ "Qua Đèo Ngang", chúng ta có thể cảm nhận được tâm trạng đặc biệt của Bà Huyện Thanh Quan. Đó là sự ngưỡng mộ và kính phục thiên nhiên, cùng với sự tận hưởng và tự do trong cuộc sống. Câu thơ này là một điểm nhấn quan trọng trong bài thơ, mang đến cho độc giả một cảm xúc sâu sắc và tạo nên sự độc đáo của tác phẩm.