So sánh giữa bài thơ Tiến thu của Lưu Trọng Lư và thu vịnh của Nguyễn Khuyế

essays-star4(178 phiếu bầu)

Trong bài thơ Tiến thu của Lưu Trọng Lư và thu vịnh của Nguyễn Khuyến, chúng ta có thể thấy được sự khác biệt đáng kể về cách thức mô tả và cảm nhận về mùa thu. Lưu Trọng Lư đã sử dụng những từ ngữ mạnh mẽ và sinh động để thể hiện sự trầm mặc và sự buồn bã của mùa thu, trong khi Nguyễn Khuyến đã tạo ra một bức tranh tươi đẹp và đầy sức sống về mùa thu. Lưu Trọng Lư đã mô tả mùa thu là một thời điểm của sự suy tàn và sự buồn bã, với những cành cây rụng lá và những cánh chim bay lượ qua bầu trời xanh biếc. Ông đã sử dụng những từ ngữ mạnh mẽ như "như một con quái vật khát máu" để mô tả những cơn gió mạnh và những cơn mưa to. Tuy nhiên, mặc dù sự buồn bã và sự suy tàn, nhưng Lưu Trọng Lư vẫn giữ được một phần sự tràn đầy cảm xúc và sự sâu sắc về mùa thu. Nguyễn Khuyến, ngược lại, đã tạo ra một bức tranh tươi đẹp và đầy sức sống về mùa thu. Ông đã mô tả những cánh lá rụng xuống đất như những con chim đang bay lượ qua bầu trời xanh biếc. Nguyễn Khuyến đã sử dụng những từ ngữ tươi mới và sinh động như "như một con chim đang bay lượ qua bầu trời xanh biếc" để mô tả những cánh lá rụng xuống đất. Ông đã tạo ra một bức tranh đầy sức sống và tươi mới về mùa thu, làm cho người đọc cảm thấy hạnh phúcàn đầy năng lượng. Tuy nhiên, dù có sự khác biệt về cách thức mô tả và cảm nhận về mùa thu, nhưng cả hai bài thơ đều có một điểm chung là sự trân trọng và sự tôn trọng đối với mùa thu. Lưu Trọng Lư và Nguyễn Khuyến đều đã thể hiện sự trân trọng và sự tôn trọng đối với mùa thu qua những từ ngữ mạnh mẽ và sinh động của họ. Kết luận: Bài thơ Tiến thu của Lưu Trọng Lư và thu vịnh của Nguyễn Khuyến đều là những tác phẩm tuyệt vời về mùa thu. Tuy nhiên, chúng ta có thể thấy được sự khác biệt đáng kể về cách thức mô tả và cảm nhận về mùa thu. Lưu Trọng Lư đã sử dụng những từ ngữ mạnh mẽ và sinh động để thể hiện sự trầm mặc và sự buồn bã của mùa thu, trong khi Nguyễn Khuyến đã tạo ra một bức tranh tươi đẹp và đầy sức sống về mùa thu. Tuy nhiên, dù có sự khác biệt về cách thức mô tả và cảm nhận về mùa thu, nhưng cả hai bài thơ đều có một điểm chung là sự trân trọng và sự tôn trọng đối với mùa