Lộc còi và tôi: Hai con người, hai cách học
Trong lớp tôi, có một bạn tên là Lộc, một cậu bé nhỏ tuổi hơn mình một chút nhưng lại yếu đuối hơn. Chúng tôi thường gọi Lộc là "Lộc còi" vì cậu bé nhỏ nhắn và yếu đuối. Mặc dù Lộc có vẻ yếu thế nhưng điều đó không ảnh hưởng đến khả năng học tập của cậu. Trái lại, Lộc học rất giỏi và luôn giúp đỡ tôi trong môn Toán. Lộc và tôi là hai người hoàn toàn khác nhau. Tôi cao lớn hơn Lộc nhưng lại kém hơn cậu ấy trong môn Toán. Cô giáo thường phân công Lộc giúp đỡ tôi trong môn này và mỗi lần Lộc giúp tôi, cậu ấy lại thích đến nhà tôi hơn là tôi đến nhà cậu. Tôi chưa từng đến nhà Lộc kể từ đầu năm học. Lộc có vẻ như là một người ít nói và rất cẩn thận trong mọi việc. Mẹ tôi rất mến Lộc và thường dùng cậu ấy làm gương cho tôi. Mẹ tôi luôn khen ngợi Lộc vì sự chăm chỉ, ngoan ngoãn và cẩn thận của cậu. Tuy nhiên, tôi không đồng ý với mẹ tôi về việc Lộc cẩn thận. Tôi nghĩ rằng Lộc chỉ là một người "ki bo" thôi. Cả lớp chúng tôi đều nhận xét như vậy. Lộc có một chiếc cặp sách cũ mà cậu ấy coi trọng như vàng, không bao giờ vứt cặp xuống đất và không bao giờ dám ngồi lên cặp. Cậu ấy cũng có một cây bút máy Trường Sơn nét \( t=1+1=+1=1 \) mà cậu ấy luôn giữ gìn cẩn thận. Dù cho chúng tôi có những quan điểm khác nhau về Lộc, tôi không thể phủ nhận rằng cậu ấy là một người bạn tốt và luôn sẵn lòng giúp đỡ tôi trong học tập. Mỗi người chúng ta có cách học riêng và điều quan trọng là tôn trọng và hỗ trợ lẫn nhau trong quá trình học tập.