Sông quê ##

essays-star4(253 phiếu bầu)

Sông quê tôi hiền hòa như chính tâm hồn người dân nơi đây. Dòng nước trong veo, lấp lánh dưới ánh nắng ban mai, uốn lượn quanh co như dải lụa mềm mại. Hai bên bờ, những hàng cây xanh mát rợp bóng, soi mình xuống mặt nước, tạo nên khung cảnh thơ mộng. Buổi sáng sớm, sương mù giăng kín mặt sông, tạo nên một bức tranh huyền ảo. Tiếng chim hót líu lo hòa cùng tiếng nước chảy róc rách, tạo nên bản nhạc du dương, êm ái. Những chiếc thuyền nhỏ lướt nhẹ trên mặt nước, chở đầy những sản vật của quê hương. Buổi trưa, nắng vàng rực rỡ chiếu xuống mặt sông, làm cho dòng nước lấp lánh như dát vàng. Những chú cá tung tăng bơi lội, tạo nên những vòng tròn lăn tăn trên mặt nước. Trên bờ, những người dân tấp nập ra đồng, tiếng cười nói rộn ràng. Buổi chiều tà, ánh nắng nhuộm vàng cả bầu trời, phản chiếu xuống mặt sông, tạo nên một khung cảnh lãng mạn. Những đám mây hồng rực rỡ như những cánh hoa khổng lồ, bay lơ lửng trên bầu trời. Dòng sông như một dải lụa mềm mại, uốn lượn quanh co, dẫn lối về những miền đất hứa. Sông quê tôi, dòng chảy bất tận, mang theo bao kỷ niệm tuổi thơ. Nơi đây, tôi đã từng nô đùa cùng bạn bè, từng ngắm nhìn những cánh cò trắng bay lượn trên bầu trời, từng lắng nghe tiếng sóng vỗ nhẹ vào bờ. Sông quê, dòng chảy bất tận, là nguồn sống của quê hương, là minh chứng cho sự trường tồn của thời gian.