Sự Ca Tính và Nhân Cách của Nhân Vật Huấn Cao trong "Chữ Người Tù" của Nguyễn Tuân
Trong tác phẩm "Chữ Người Tù" của Nguyễn Tuân, nhân vật Huấn Cao được mô tả là một người tù có tính cách đặc biệt và nhân cách cao đẹp. Dù bị giam cầm trong ngục tù, Huấn Cao không bao giờ mất đi sự tự do về nhận cách và tâm hồn. Ông ta không chấp nhận viết những câu dối lừa chỉ để đổi lấy sự phú quý hay sự sống còn. Thay vào đó, Huấn Cao coi chữ viết như một nghệ thuật đặc sắc, thể hiện sự cao thượng và rộng lượng của một nhân vật chính nhãn quân tử. Tác phẩm cũng thể hiện ba thái độ của con người đối với cái đẹp thông qua việc miêu tả các nhân vật khác. Thái độ hủy diệt được thể hiện qua những tên lính tàn bạo và mệnh lệnh của quan trên, thể hiện sự ác độc và bảo thủ của quyền phong kiến. Thái độ yêu mến và quý trọng cái đẹp được thể hiện qua lòng tốt của viên quản ngục và thấy thơ lại đối với Huấn Cao, nhận ra giá trị của tài năng và nhân cách cao đẹp. Cuối cùng, thái độ cao thượng và rộng lượng được thể hiện qua nhân cách đặc biệt của Huấn Cao, khi ông không chỉ giữ vững tâm hồn trong hoàn cảnh khó khăn mà còn dạy bảo cho người khác về đạo đức và nhân cách. Từ tác phẩm này, chúng ta thấy được sự kết hợp giữa cái tài, cái tâm và cái đẹp, và cách mà cái đẹp luôn phải đi đôi với cái thiện. Huấn Cao, thông qua những hành động và lời khuyên chân thành, đã trở thành biểu tượng cho sự cao thượng và rộng lượng trong một thế giới đầy biến động và thách thức. Điều này khẳng định rằng, chỉ có bằng cách giữ vững nhân cách và đạo đức, con người mới có thể tỏa sáng và trở nên tốt hơn trong cuộc sống.