** Hình ảnh người cha trong truyện ngắn "Bố tôi" của Nguyễn Ngọc **

essays-star4(236 phiếu bầu)

** Truyện ngắn "Bố tôi" của Nguyễn Ngọc khắc họa hình ảnh người cha giản dị nhưng giàu tình yêu thương con một cách tinh tế. Thay vì những lời lẽ hoa mỹ, tác giả sử dụng chi tiết nhỏ nhặt trong cuộc sống thường ngày để phác họa chân dung người cha. Đó là hình ảnh người cha lặng lẽ làm việc, chăm chỉ kiếm tiền nuôi con, là sự hy sinh thầm lặng không cần lời nói hoa mỹ. Sự vất vả, nhọc nhằn của người cha được thể hiện qua đôi bàn tay chai sạn, gầy gò, qua những giọt mồ hôi thấm đẫm áo. Tuy nhiên, đằng sau vẻ ngoài lam lũ ấy là một trái tim yêu thương con vô bờ bến. Tình cảm ấy không được thể hiện một cách trực tiếp, mà được bộc lộ qua những hành động nhỏ bé, giản dị: sự quan tâm đến việc học của con, sự lo lắng khi con ốm đau, hay chỉ đơn giản là ánh mắt trìu mến khi nhìn con. Điểm nhấn của truyện là sự nhận thức của người con về người cha. Ban đầu, cậu bé chỉ thấy bố mình là người nghiêm khắc, khó tính. Nhưng qua những sự kiện, những chi tiết nhỏ trong cuộc sống, cậu bé dần nhận ra sự hy sinh thầm lặng và tình yêu thương bao la của người cha. Sự thay đổi nhận thức này thể hiện sự trưởng thành, sự thấu hiểu và lòng biết ơn của người con đối với cha mình. Cậu bé không chỉ nhận ra giá trị của tình cha con mà còn hiểu được ý nghĩa của sự hy sinh, của công lao nuôi dưỡng của cha mẹ. Kết thúc truyện, người đọc không chỉ cảm nhận được tình cảm gia đình sâu sắc mà còn nhận ra một thông điệp ý nghĩa: tình yêu thương đôi khi không cần những lời nói hoa mỹ, mà thể hiện qua những hành động cụ thể, giản dị trong cuộc sống thường ngày. Sự thấu hiểu và lòng biết ơn là điều cần thiết để vun đắp tình cảm gia đình thêm bền chặt. Đọc xong truyện, ta không chỉ xúc động trước tình cha con mà còn trân trọng hơn những người cha, những người đã âm thầm hy sinh vì con cái của mình. Một cảm giác ấm áp, nhẹ nhàng và đầy suy ngẫm đọng lại trong lòng người đọc.