Lần em đi học muộn
Hôm đó, khi chuông báo hiệu kết thúc giờ học vang lên, tôi đã nhanh chóng gói sách vào cặp và chạy về phía cổng trường. Tuy nhiên, không may là tôi đã bị trễ xe buýt và không thể kịp đến lớp học đúng giờ. Đó là lần đầu tiên trong đời tôi bị muộn học. Khi tôi đến trường, cảnh tượng trước mắt tôi là một bức tranh sống động về sự bận rộn và hối hả. Những học sinh khác đã đến trước và đang vội vàng đi vào lớp học. Tôi cảm nhận được sự xao lạc trong lòng mình, nhưng cũng không thể làm gì khác ngoài việc tiến vào lớp học của mình. Khi tôi mở cửa lớp, mọi ánh mắt đều quay về phía tôi. Tôi cảm thấy như một ngọn đuốc đang cháy trong đám đông. Mặc dù tôi cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng biểu cảm trên khuôn mặt tôi không thể che giấu sự xấu hổ và lúng túng. Tôi cảm thấy như một người ngoài cuộc, không thể nào hòa nhập vào không khí học tập. Trong suốt buổi học, tôi cảm nhận được sự chênh lệch giữa bản thân mình và những người bạn cùng lớp. Tôi đã bỏ lỡ những giây phút quan trọng trong bài giảng và không thể tham gia vào các hoạt động nhóm. Tôi cảm thấy như một người bị cô lập, không thể nắm bắt được những kiến thức mới và không thể chia sẻ ý kiến của mình. Khi giờ học kết thúc, tôi cảm thấy như một cục bông nhỏ bị đè nặng bởi sự thất bại và sự cô đơn. Tôi đã học được một bài học quan trọng về sự quan trọng của sự chuẩn bị và sự tự disclipine. Từ lần đi học muộn đó, tôi đã học cách quản lý thời gian và luôn sẵn sàng cho mọi thử thách. Dù có những lần đi học muộn, tôi luôn cố gắng để không tái diễn lại cảm giác lúng túng và cô đơn đó. Tôi đã học cách đối mặt với những khó khăn và không bao giờ từ bỏ. Lần đi học muộn đó đã trở thành một bài học quý giá trong cuộc sống của tôi và đã giúp tôi trưởng thành hơn. Trong cuộc sống, chúng ta sẽ luôn gặp phải những trở ngại và thử thách. Quan trọng là chúng ta hãy học cách vượt qua chúng và không bao giờ từ bỏ.