Xác định Ngôi Kể và Điểm Nhìn Trần Thuật trong Văn Bả
Trong văn học, ngôi kể và điểm nhìn trần thuật là hai yếu tố quan trọng tạo nên sự hấp dẫn và chiều sâu cho câu chuyện. Bài viết này sẽ giải thích chi tiết về hai khái niệm này, đặc biệt là trong tác phẩm "Bài nhện" và "Người". Ngôi kể, quan điểm mà từ đó tác giả kể lại sự việc. Trong văn học, ngôi kể thường được chia thành ba loại: ngôi thứ nhất, ngôi thứ hai và ngôi thứ ba. Ngôi thứ nhất sử dụng "tôi" để kể chuyện, tạo ra một cảm giác gần gũi và cá nhân. Ngôi thứ hai sử dụng "bạn", khiến người đọc cảm thấy như đang được gọi tên và tham gia vào câu chuyện. Ngôi thứ ba sử dụng "anh ấy", "cô ấy", "nó", giúp tạo ra một khoảng cách nhất định giữa người kể và sự việc. Điểm nhìn trần thuật, mặt khác, là cách mà người kể nhìn nhận và diễn giải sự việc. Có thể là điểm nhìn khách quan, nơi người kể không can thiệp vào sự việc và chỉ đơn thuần là truyền tải thông tin. Hoặc có thể là điểm nhìn chủ quan, kể có những suy nghĩ và cảm xúc cá nhân được thể hiện trong câu chuyện. Trong tác phẩm "Bài nhện", tác giả sử dụng ngôi thứ nhất để kể chuyện, giúp người đọc cảm nhận được sự trải nghiệm và cảm xúc của người kể. Điểm nhìn trần thuật được sử dụng để mô tả chi tiết và khách quan về môi trường và nhân vật, tạo ra một hình ảnh sống động và chân thực. Tương tự, trong "Người", tác giả cũng sử dụng ngôi thứ nhất và điểm nhìn trần thuật để kể về cuộc sống và những khó khăn mà nhân vật phải trải qua. Sự kết hợp giữa ngôi kể và điểm nhìn trần thuật giúp tạo ra một câu chuyện hấp dẫn và đầy cảm xúc. Tóm lại, ngôi kể và điểm nhìn trần thuật là những yếu tố quan trọng tạo nên sự hấp dẫn và chiều sâu cho câu chuyện. Chúng giúp người đọc cảm nhận được sự trải nghiệm và cảm xúc của người kể, cũng như tạo ra một hình ảnh sống động và chân thực về sự việc.