Thơ tâm sự tuổi 70: Cái nhìn về cuộc sống, gia đình và xã hội
Bảy mươi tuổi, tóc đã điểm bạc, nếp nhăn hằn sâu trên khóe mắt, tôi ngồi đây, bên khung cửa sổ quen thuộc, ngắm nhìn dòng đời trôi chảy. Cuộc sống như một thước phim tua chậm, tua lại những kỷ niệm vui buồn, những khoảnh khắc đáng nhớ của một thời tuổi trẻ sôi nổi. Thơ ca, từ lâu đã trở thành người bạn tâm giao, nơi tôi gửi gắm những tâm tư, suy nghĩ về cuộc đời, về gia đình và xã hội khi bước vào tuổi xế chiều.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Nỗi niềm tuổi xế chiều</h2>
Tuổi bảy mươi, cái tuổi mà người ta thường nói là "gần đất xa trời", là lúc con người ta sống chậm lại, chiêm nghiệm về cuộc đời. Những lo toan, bộn bề của cuộc sống cơm áo gạo tiền đã lùi về phía sau, nhường chỗ cho những phút giây tĩnh lặng, an nhiên. Tôi cũng vậy, không còn vướng bận nhiều đến công việc, con cái cũng đã trưởng thành, có cuộc sống riêng, tôi có nhiều thời gian hơn để nhìn lại chặng đường đã qua.
Thơ ca, với tôi lúc này, không chỉ là nơi để giải khuây mà còn là nơi để tôi giãi bày những tâm tư, tình cảm của một người đang ở bên kia sườn dốc cuộc đời. Đó là nỗi nhớ thương da diết về một thời tuổi trẻ đầy nhiệt huyết, về những người bạn tri kỷ, về những kỷ niệm đẹp đã xa. Đó còn là nỗi lo lắng, trăn trở cho con cháu, cho thế hệ mai sau.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Tình cảm gia đình thiêng liêng</h2>
Gia đình luôn là bến đỗ bình yên nhất trong cuộc đời mỗi con người. Ở tuổi thất thập cổ lai hy, tôi càng thấm thía hơn giá trị thiêng liêng của hai tiếng "gia đình". Được quây quần bên con cháu, được nghe tiếng cười nói rộn rã trong nhà là niềm hạnh phúc lớn lao nhất đối với tôi lúc này.
Tôi yêu những bữa cơm gia đình ấm cúng, nơi mọi người cùng chia sẻ với nhau những câu chuyện thường nhật, những vui buồn trong cuộc sống. Tôi thương con, thương cháu, mong muốn chúng có một cuộc sống hạnh phúc, đủ đầy. Tôi cũng trân trọng những giây phút được trò chuyện, tâm sự với con cháu, được truyền dạy cho chúng những bài học quý báu về cách sống, cách làm người.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Cái nhìn về xã hội hiện đại</h2>
Bước vào tuổi bảy mươi, tôi như một chứng nhân lịch sử, chứng kiến sự thay đổi chóng mặt của xã hội. Nền kinh tế phát triển, đời sống vật chất của người dân được nâng cao, nhưng đâu đó vẫn còn những mảnh đời bất hạnh, những hoàn cảnh khó khăn cần được sẻ chia, giúp đỡ.
Tôi vui mừng trước những thành tựu mà đất nước đạt được, tự hào về thế hệ trẻ năng động, sáng tạo. Tuy nhiên, tôi cũng băn khoăn trước những vấn đề nhức nhối của xã hội như sự xuống cấp về đạo đức, lối sống thực dụng, thiếu trách nhiệm của một bộ phận giới trẻ.
Thơ ca, với tôi, không chỉ là tiếng lòng của một người già, mà còn là lời nhắn nhủ, gửi gắm đến thế hệ mai sau. Tôi mong muốn các bạn trẻ hãy sống có lý tưởng, có hoài bão, biết yêu thương, trân trọng những giá trị truyền thống tốt đẹp của dân tộc.
Bảy mươi năm cuộc đời, như một ánh sao băng vụt sáng trên bầu trời đêm, tuy ngắn ngủi nhưng cũng đủ để lại những dấu ấn riêng. Thơ ca, với tôi, là người bạn đồng hành chung thủy, giúp tôi lưu giữ những ký ức đẹp, giãi bày những tâm tư, suy nghĩ về cuộc đời. Dù cuộc sống có bộn bề, lo toan, tôi vẫn luôn tin vào những điều tốt đẹp và hy vọng vào một tương lai tươi sáng.