Ánh mắt ấy ##

essays-star4(159 phiếu bầu)

Ánh mắt ấy, như một dòng suối mát lành, chảy vào tim tôi, mang theo một cảm giác ấm áp, dịu dàng. Nó không rực rỡ như ánh nắng ban mai, cũng không dữ dội như bão tố, mà chỉ nhẹ nhàng, sâu lắng, như một lời thì thầm, một lời hứa. Lần đầu tiên tôi gặp anh, trong một buổi chiều nắng vàng rực rỡ, anh đang ngồi đọc sách dưới gốc cây bàng cổ thụ. Ánh nắng xuyên qua tán lá, chiếu những tia sáng lung linh lên mái tóc đen nhánh của anh, tạo nên một khung cảnh đẹp đến nao lòng. Tôi bị thu hút bởi ánh mắt ấy, ánh mắt ấy như chứa đựng cả một bầu trời tâm tư, một thế giới riêng biệt. Mỗi lần nhìn vào mắt anh, tôi lại cảm thấy như mình đang lạc vào một thế giới khác, một thế giới chỉ có hai chúng tôi. Anh nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến, ấm áp, như muốn nói lên bao điều, nhưng lại chẳng nói nên lời. Ánh mắt ấy, như một lời khẳng định, một lời hứa, một lời yêu thương. Nó khiến tôi tin rằng, tình yêu của chúng tôi sẽ mãi mãi bền vững, sẽ vượt qua mọi thử thách, sẽ mãi mãi là một ánh sáng dẫn lối cho chúng tôi đi đến bến bờ hạnh phúc.