Đợi mưa trên đảo Sinh Tồn
Chúng tôi ngồi trên đảo Sinh Tồn, nơi bóng đen sẫm như gốc cây khô cháy. Mắt đăm đăm nhìn về nơi ấy, nơi cơn mưa thầm thẳm xa khơi. Ánh chớp xanh thấp thoáng phía chân trời...
Ôi ước gì được thấy mưa rơi,
Mặt chúng tôi ngửa lên như đất.
Những màu mây sẽ thôi không héo quắt,
Đá san hô sẽ nảy cỏ xanh lên,
Đảo xa khơi sẽ hóa đất liền.
Chúng tôi không cao đâu, để tóc lên như có.
Rồi khao nhau,
Bữa tiệc linh đình bày toàn nước ngọt...
Ôi đảo Sinh Tồn, hòn đảo thân yêu.
Dẫu chăng có mưa, chúng tôi vẫn sinh tôn trên mặt đảo.
Đảo vẫn sinh tôn trên đại dương đây gió bão.
Chúng tôi như hòn đá ngàn năm, đập trong trái tim người.
Như đá vững bền, như đá tốt tươi...
(Trần Đăng Khoa, Đợi mưa trên đảo Sinh Tồn, in trong Giải Nhất văn chương, NXB Hội Nhà văn, Hà Nội, 1998, tr. $409-411)
2. Loại bài viết: Phân tích
Lưu ý: Nội dung phải xoay quanh yêu cầu của bài viết và không được vượt quá yêu cầu.