Nét đẹp của tình mẫu tử trong đoạn thơ "Cảm ơn mẹ" của Nguyên Hạnh ##
Đoạn thơ "Cảm ơn mẹ" của Nguyên Hạnh là lời tri ân sâu sắc, chân thành của người con dành cho mẹ. Qua những câu thơ giản dị, tác giả đã khắc họa một tình mẫu tử thiêng liêng, ấm áp và đầy xúc động. Hình ảnh "bàn tay mẹ" được lặp lại nhiều lần, như một ẩn dụ cho sự hy sinh thầm lặng, bao la của người mẹ. "Bàn tay mẹ" đã "bồng bế" con từ thuở lọt lòng, "lau nước mắt" khi con buồn, "dỗ dành" khi con khóc, "ôm ấp" con khi con ngủ. Những hành động giản dị ấy, nhưng lại chứa đựng cả một biển trời yêu thương, sự chăm sóc ân cần, chu đáo của mẹ dành cho con. Tác giả còn sử dụng biện pháp tu từ so sánh "Mẹ là đất nước" để khẳng định vai trò to lớn, thiêng liêng của người mẹ. Mẹ là nơi con tìm về, là chỗ dựa vững chắc, là nguồn động lực giúp con vươn lên trong cuộc sống. Kết thúc bài thơ, tác giả khẳng định: "Con yêu mẹ nhất trên đời". Câu thơ ngắn gọn, xúc động, thể hiện tình cảm yêu thương, biết ơn sâu sắc của người con dành cho mẹ. Đoạn thơ "Cảm ơn mẹ" của Nguyên Hạnh đã khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc đẹp đẽ về tình mẫu tử. Đó là tình cảm thiêng liêng, bất diệt, là nguồn sức mạnh giúp con người vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống.