So sánh và đánh giá chủ đề và cảm xúc của chủ thể trữ tình trong hai đoạn trích

essays-star4(271 phiếu bầu)

Trong hai đoạn trích "Ôi con sông quê hương" của Tế Hanh và "Tràng giang" của Huy Cận, chúng ta có thể thấy sự khác biệt trong chủ đề và cảm xúc của chủ thể trữ tình. Trong đoạn trích "Ôi con sông quê hương", chủ thể trữ tình thể hiện tình yêu và niềm đam mê với con sông của quê hương. Chủ thể trữ tình coi con sông như một phần không thể thiếu của cuộc sống và tâm hồn của mình. Họ cảm nhận được sự bình yên và thư thái khi lắng nghe tiếng nước và ngắm nhìn cảnh sông. Con sông trở thành biểu tượng của tuổi trẻ, của niềm đam mê và của tình yêu quê hương. Chủ thể trữ tình cũng thể hiện sự biết ơn và trân trọng những kỷ niệm mà con sông đã giữ lại trong suốt cuộc đời mình. Trong khi đó, đoạn trích "Tràng giang" của Huy Cận tập trung vào sự biến đổi và sự mất mát của con sông. Chủ thể trữ tình trong đoạn trích này thể hiện sự buồn bã và nỗi niềm khi nhìn thấy sự thay đổi của con sông. Họ cảm nhận được sự khô khan và sự lạc lõng của dòng sông, biểu tượng cho sự mất mát và sự thay đổi của cuộc sống. Chủ thể trữ tình cũng thể hiện sự cô đơn và sự vắng lặng khi không còn tiếng cười và tiếng hát của những người dân trong làng. Tóm lại, cả hai đoạn trích đều thể hiện tình yêu và niềm đam mê với con sông, nhưng với những cảm xúc và góc nhìn khác nhau. Trong "Ôi con sông quê hương", chủ thể trữ tình thể hiện sự biết ơn và trân trọng những kỷ niệm và tình yêu quê hương, trong khi đó, trong "Tràng giang", chủ thể trữ tình thể hiện sự buồn bã và nỗi niềm khi nhìn thấy sự thay đổi và mất mát của con sông.