Phân Tích Nghệ Thuật Biểu Cảm Trong Bài Thơ Viếng Lăng Bác

essays-star4(241 phiếu bầu)

Viếng Lăng Bác, một sáng tác tiêu biểu của nhà thơ Viễn Phương, đã khắc họa thành công hình tượng vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam với tấm lòng thành kính, sự biết ơn sâu sắc và niềm tự hào to lớn. Bài thơ không chỉ gây ấn tượng bởi nội dung ý nghĩa mà còn bởi nghệ thuật biểu cảm đặc sắc, góp phần tạo nên sức lay động mạnh mẽ trong lòng người đọc.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Hình Tượng Lăng Bác Qua Cái Nhìn Nghệ Thuật</h2>

Ngay từ những câu thơ đầu, hình ảnh Lăng Bác hiện lên vừa trang nghiêm, cổ kính, vừa gần gũi, thân thương. Hình ảnh “hàng tre bát ngát” quen thuộc của làng quê Việt Nam như đang nghiêng mình bảo vệ giấc ngủ ngàn thu của Bác. Hình ảnh “mặt trời” rực rỡ tượng trưng cho ánh sáng của cách mạng, cho lý tưởng cao đẹp của Bác luôn soi đường cho dân tộc. Từ láy “thăm thẳm” kết hợp với động từ “đi” đã diễn tả không gian rộng lớn, thiêng liêng nơi Lăng Bác và niềm xúc động dâng trào trong lòng người con khi được đến viếng Bác.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Sức Lay Động Từ Ngôn Ngữ Biểu Cảm</h2>

Ngôn ngữ thơ trong “Viếng Lăng Bác” giản dị mà cô đọng, giàu hình ảnh và chất chứa tình cảm. Viễn Phương đã sử dụng thành công những từ ngữ giàu giá trị biểu cảm như “bát ngát”, “thăm thẳm”, “lòng tiếc thương”, “bồi hồi”,… để thể hiện lòng thành kính, sự biết ơn vô hạn của mình đối với Bác. Hình ảnh ẩn dụ “mặt trời trong lăng rất đỏ” vừa thể hiện sự ấm áp, gần gũi của Bác, vừa ca ngợi công lao to lớn của Người đối với dân tộc. Cách sử dụng đại từ “con” thể hiện sự nhỏ bé của tác giả trước Bác, đồng thời thể hiện tấm lòng thành kính, biết ơn của người con đối với cha già dân tộc.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Nhịp Điệu Thơ Và Âm Hưởng Của Nỗi Xúc Động</h2>

Nhịp thơ trong bài thơ “Viếng Lăng Bác” lúc trầm lắng, du dương, lúc tha thiết, dồn dập, thể hiện những cung bậc cảm xúc khác nhau của nhà thơ khi đến viếng Bác. Lúc đầu, nhịp thơ chậm rãi, trang nghiêm như thể hiện sự thành kính của tác giả khi đứng trước Lăng Bác. Càng về sau, nhịp thơ càng trở nên nhanh hơn, dồn dập hơn, thể hiện niềm xúc động dâng trào trong lòng người con khi được gần Bác.

Bài thơ “Viếng Lăng Bác” khép lại nhưng dư âm của nó vẫn còn vang vọng mãi trong lòng người đọc. Qua lăng kính nghệ thuật độc đáo, Viễn Phương đã khắc họa thành công hình tượng Bác Hồ vĩ đại, đồng thời thể hiện được tấm lòng thành kính, biết ơn sâu sắc của mình và của muôn triệu người dân Việt Nam đối với vị cha già kính yêu của dân tộc.