Sự đa dạng và sáng tạo trong văn học: Mỗi nhà văn là một thế giới riêng
Ý kiến cho rằng mỗi nhà văn là một thế giới riêng, không thể thay thế cho nhau, và mỗi nhà văn đều có thể đóng góp vào sự phong phú và đa dạng của văn học. Tôi hoàn toàn đồng ý với quan điểm này và có thể tìm thấy nhiều dẫn chứng minh hoạ từ các truyện ngắn trong chương trình sách giáo khoa 2018. Mỗi nhà văn có cá tính và tài năng sáng tạo riêng, điều này cho phép họ tạo ra những tác phẩm độc đáo và mang tính cá nhân cao. Ví dụ, trong truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng" của Nguyễn Khải, chúng ta được chứng kiến sự tưởng tượng phong phú và cách viết độc đáo của tác giả. Câu chuyện kể về cuộc sống của một chiếc lá cuối cùng trên cây, và qua đó, tác giả đã truyền tải thông điệp về sự quý giá của cuộc sống và sự thay đổi không ngừng của thế giới xung quanh chúng ta. Điều này chỉ có thể được thể hiện bằng cách sử dụng ngôn ngữ và phong cách viết độc đáo của Nguyễn Khải. Ngoài ra, mỗi nhà văn cũng có thể đóng góp vào sự phong phú và đa dạng của văn học bằng cách khám phá các chủ đề và mô tả các tình huống khác nhau. Trong truyện ngắn "Trên đỉnh núi" của Nguyễn Nhật Ánh, chúng ta được đưa vào một thế giới hoang dã và hùng vĩ của núi rừng. Tác giả đã tạo ra một câu chuyện đầy màu sắc về tình yêu, sự mạo hiểm và sự đối mặt với khó khăn. Cách Nguyễn Nhật Ánh mô tả các cảnh vật và xây dựng nhân vật đã tạo ra một truyện ngắn độc đáo và đáng nhớ. Như vậy, qua các truyện ngắn trong chương trình sách giáo khoa 2018, chúng ta có thể thấy rõ rằng mỗi nhà văn đều có thể đóng góp vào sự phong phú và đa dạng của văn học. Từ cách viết độc đáo của Nguyễn Khải đến cách mô tả tinh tế của Nguyễn Nhật Ánh, mỗi tác giả đã tạo ra những tác phẩm độc đáo và mang tính cá nhân cao. Điều này chứng tỏ rằng mỗi nhà văn là một thế giới riêng, không thể thay thế cho nhau, và sự đa dạng và sáng tạo của họ làm phong phú thêm nền văn học.