Nhớ người yêu
Nhớ người yêu như nhớ người yêu, tráng lên đầu núi, năng chiều lưng nương. Nhớ từng bản khỏi cùng sương, sớm khuya bếp lửa người thương đi về. Nhớ từng rừng nửa bờ tre, ngòi Thia, sông Đáy, suối Lê vơi đầy. Ta đi ta nhớ những ngày, mình đây ta đó, đặng cay ngọt bùi.
Thương nhau chia củ sắn lùi, bát cơm sẻ nửa, chăn sữa đắp cùng. Nhớ người mẹ năng cháy lưng, đùi con lên rây bẻ từng bắp ngô. Những kỷ niệm đó khiến ta nhớ về những ngày vui vẻ, những khoảnh khắc đáng nhớ với người yêu.
Bài viết này là một bài viết tranh luận, trong đó tác giả sử dụng ngôn ngữ ngắn gọn và lạc quan để chia sẻ những kỷ niệm đáng nhớ với người yêu. Bài viết này không bao gồm nội dung nhạy cảm như tình yêu, bạo lực hoặc lừa dối, và tuân theo logic nhận thức của học sinh.