Ngôi Kể Và Điểm Nhìn - Khơi Mở Tâm Trạng Lão Hạc ##
Đoạn trích "Lão thổi cái nồi rơm...tôi nỡ tâm lừa nó" trong tác phẩm "Lão Hạc" của Nam Cao là một minh chứng rõ nét cho sức mạnh của ngôi kể và điểm nhìn trong việc khắc họa nhân vật. Ngôi kể thứ nhất, với giọng điệu xót thương, day dứt của người kể chuyện "tôi", đã tạo nên một không gian tâm lý sâu lắng, giúp người đọc đồng cảm sâu sắc với nỗi đau của Lão Hạc. Điểm nhìn của "tôi" - một người bạn thân thiết của Lão Hạc - đã giúp độc giả tiếp cận trực tiếp với tâm trạng, suy nghĩ và hành động của lão. Qua lời kể của "tôi", chúng ta thấy được sự cô đơn, tuyệt vọng của Lão Hạc khi phải bán chó, một người bạn thân thiết, để rồi lại bị chính người bạn thân nhất của mình lừa dối. Câu hỏi "tôi nỡ tâm lừa nó" là lời tự vấn lương tâm, là sự day dứt, ám ảnh của người kể chuyện, đồng thời cũng là lời tố cáo xã hội bất công, đẩy con người vào đường cùng. Ngôi kể và điểm nhìn trong đoạn trích đã góp phần tạo nên một bức tranh bi thương về số phận của người nông dân nghèo trong xã hội cũ, đồng thời khơi gợi sự cảm thông, trân trọng đối với những con người bất hạnh như Lão Hạc.