** Hình ảnh cô bé trong bài thơ "Người ăn xin" **

essays-star4(212 phiếu bầu)

** Bài thơ "Người ăn xin" của Trần Tế Xương khắc họa chân thực cuộc sống nghèo khổ của người dân thời bấy giờ. Hình ảnh cô bé trong bài thơ tuy chỉ xuất hiện ngắn gọn nhưng lại để lại ấn tượng sâu sắc. Cô bé được miêu tả qua hành động "Ngửa mặt lên trời khẽ thở dài". Hành động này, tuy đơn giản, lại hàm chứa nhiều ý nghĩa. Nó thể hiện sự bất lực, sự mệt mỏi trước cảnh nghèo đói, sự thiếu thốn tình thương và sự bất công của cuộc sống. Một cô bé nhỏ tuổi, lẽ ra phải được sống trong tình yêu thương, được vui chơi, lại phải chứng kiến cảnh khốn khó của gia đình, của người mẹ ăn xin. Sự thở dài ấy không chỉ là sự than thở, mà còn là sự thấu hiểu, sự đồng cảm với nỗi khổ của người mẹ. Qua hình ảnh cô bé, nhà thơ Trần Tế Xương đã gián tiếp tố cáo xã hội bất công, đẩy người dân vào cảnh nghèo đói cùng cực. Sự xuất hiện của cô bé làm tăng thêm nỗi buồn, sự xót xa cho người đọc, đồng thời cũng khơi gợi lòng trắc ẩn, sự sẻ chia đối với những mảnh đời bất hạnh. Hình ảnh cô bé nhỏ bé, bất lực trước hoàn cảnh, gợi lên trong lòng người đọc một nỗi niềm day dứt, một sự suy ngẫm về trách nhiệm của xã hội đối với những người nghèo khổ. Đó là một hình ảnh đầy xúc động, để lại dư âm sâu lắng trong lòng người đọc, khẳng định sức mạnh của nghệ thuật chân thực, cảm động.