** Hình ảnh người nữ thanh niên xung phong trong thơ Đỗ Trung Quân **

essays-star4(232 phiếu bầu)

** Đoạn thơ trích từ bài "Những bông hoa trên tuyến lửa" của Đỗ Trung Quân đã khắc họa một hình ảnh người nữ thanh niên xung phong đầy xúc động và ngợi ca. Qua những chi tiết cụ thể, tác giả đã thể hiện vẻ đẹp tâm hồn và sức mạnh phi thường của những cô gái trẻ trên tuyến lửa. Hình ảnh "Em là người thanh niên xung phong/ Không có súng, chỉ có đôi vai cáng thương, tải đạn" ngay từ đầu đã đặt người đọc trước một hình ảnh giản dị nhưng đầy ý nghĩa. Không phải là chiến sĩ cầm súng, nhưng với đôi vai gánh vác trọng trách tải đạn giữa "tầm đạn thù", họ đã góp phần không nhỏ vào chiến thắng. Đó là sự hy sinh thầm lặng, sự dũng cảm được thể hiện qua hành động cụ thể, vượt lên nỗi sợ hãi để tiếp lửa cho chiến công. Từ "tải đạn" không chỉ đơn thuần là hành động vật lý mà còn hàm chứa cả ý nghĩa tượng trưng cho việc gánh vác trọng trách, sự cống hiến cho đất nước. Sự kiêu hãnh được tác giả nhấn mạnh: "Niềm kiêu hãnh trong mắt em kì lạ/ Trên chiếc áo bạc màu trăm miếng vá". Chiếc áo bạc màu, vá víu chứng minh sự gian khổ, thiếu thốn của cuộc sống chiến trường. Nhưng chính trong hoàn cảnh khắc nghiệt ấy, niềm kiêu hãnh lại tỏa sáng. Đó không phải là kiêu hãnh tự phụ mà là niềm tự hào về trách nhiệm, về sự đóng góp của mình cho cuộc kháng chiến. Sự "kì lạ" của niềm kiêu hãnh ấy càng làm nổi bật vẻ đẹp tâm hồn trong sáng, mạnh mẽ của người nữ thanh niên xung phong. Hình ảnh "Cô gái Việt Nam đẹp đến lạ thường" là sự tổng hòa của vẻ đẹp hình thức và vẻ đẹp tâm hồn. Vẻ đẹp ấy không chỉ nằm ở khuôn mặt, mà còn toát ra từ ánh mắt, từ thần thái, từ sự dũng cảm và kiên cường. Tác giả sử dụng nghệ thuật so sánh, ví von người con gái như "những bông hoa nở giữa chiến trường/ Nở rực rỡ cả hương lẫn sắc" để tô đậm vẻ đẹp ấy. Những bông hoa ấy không chỉ đẹp về hình thức mà còn mang ý nghĩa biểu tượng cho sự sống, cho sức mạnh tiềm tàng, cho tinh thần bất khuất của dân tộc. Câu thơ "Nhìn vết bầm trên má em mà tôi muốn khóc/ Sao em cười đôn hậu quá em ơi!" đã thể hiện sự xúc động, xót xa của nhà thơ trước sự hy sinh thầm lặng của người nữ thanh niên xung phong. Vết bầm trên má là minh chứng cho những gian khổ, hiểm nguy mà họ đã trải qua. Nhưng nụ cười "đôn hậu" lại càng làm nổi bật sự lạc quan, tinh thần dũng cảm, sự hy sinh quên mình vì nghĩa lớn. Sự đối lập giữa nỗi đau thể xác và nụ cười tươi tắn càng làm tăng thêm sự cảm phục và ngưỡng mộ của người đọc. Tóm lại, đoạn thơ đã khắc họa thành công hình ảnh người nữ thanh niên xung phong trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Đó là hình ảnh đẹp đẽ, giàu sức sống, thể hiện vẻ đẹp tâm hồn, sức mạnh phi thường và tinh thần dũng cảm của những cô gái Việt Nam. Qua ngòi bút tài hoa của Đỗ Trung Quân, hình ảnh ấy đã trở thành biểu tượng cho vẻ đẹp truyền thống của phụ nữ Việt Nam, góp phần làm nên chiến thắng vẻ vang của dân tộc. Đọc đoạn thơ, ta không chỉ cảm nhận được sự khâm phục trước tinh thần dũng cảm của những người con gái ấy mà còn trân trọng hơn những giá trị cao đẹp của lòng yêu nước, tinh thần hy sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc.