Những Khoảng Trống Không Phải Để Lấp Đầy: Suy Ngẫm Về Thông Điệp Tác Giả
Trong đoạn văn trích từ tác phẩm "Nếu biết trăm năm là hữu hạn" của Phạm Lữ Ân, tác giả đã gửi đến các bạn trẻ một thông điệp sâu sắc về việc đối diện với những khoảng trống trong cuộc sống. Tác giả khuyến khích chúng ta không nên cố gắng lấp đầy những khoảng trống ấy, mà thay vào đó, hãy chấp nhận và đối diện với chúng một cách bình tĩnh. Tác giả cho rằng, tuổi mới lớn được gọi là "tuổi biết buồn" vì đó là thời điểm chúng ta bắt đầu nhận ra sự hiện hữu của những khoảng trống trong tâm hồn. Việc biết buồn không phải là điều tiêu cực, mà là một bước quan trọng để chạm ngõ cuộc đời. Chúng ta cần dành sự cô độc một khoảng riêng, như một căn phòng trồng trong ngôi nhà tâm hồn, để có thể khám phá bản thân trong sự tĩnh lặng. Thông điệp mà tác giả muốn truyền đạt đến các bạn trẻ là việc chấp nhận và đối diện với những khoảng trống không phải là điều đáng sợ. Thay vì cố gắng trốn tránh hay lấp đầy chúng, chúng ta nên chấp nhận sự hiện hữu của chúng và tìm cách hòa mình với những cảm xúc đó. Đó chính là cách chúng ta có thể phát triển và trưởng thành trong cuộc sống, bằng cách không để những khoảng trống ấy chiếm lấy tâm hồn mình, mà học cách sống hài hòa với chúng.