So sánh nhân vật Điền và Hộ trong truyện "Giăng sáng" và "Đời thừa" của Nam Cao
Trong truyện "Giăng sáng" của Nam Cao, nhân vật Điền là một nhà văn trẻ đầy nhiệt huyết và ước mơ. Điền luôn khao khát trở thành một nhà văn vĩ đại và sẵn lòng từ bỏ mọi thứ để theo đuổi đam mê của mình. Tuy nhiên, cuộc sống không dễ dàng cho Điền. Anh ta phải đối mặt với nhiều khó khăn và thiếu thốn, nhưng vẫn không từ bỏ ước mơ của mình. Điền hiểu rằng sự nghiệp văn học của mình có thể giúp đỡ cho xã hội và anh ta quyết định viết văn để chia sẻ những nỗi đau và khó khăn của người dân. Tương tự, trong truyện "Đời thừa" của Nam Cao, nhân vật Hộ cũng là một nhà văn. Hộ vốn nghèo và cuộc sống của anh ta cũng không dễ dàng. Tuy nhiên, Hộ không quan tâm đến vật chất mà chỉ tập trung vào nghệ thuật. Anh ta tin rằng nghệ thuật là tất cả và ngoài nghệ thuật không còn gì đáng quan tâm nữa. Hộ hiểu rằng của đồng tiền không bằng giá trị của sự nghiệp văn học và anh ta quyết định viết văn để chia sẻ những suy nghĩ và cảm xúc của mình. So sánh giữa hai nhân vật này, ta thấy rằng cả Điền và Hộ đều là những nhà văn tài ba và đam mê với nghề nghiệp của mình. Họ đều hiểu rằng văn học có thể giúp đỡ cho xã hội và quyết định viết văn để chia sẻ những nỗi đau và khó khăn của con người. Tuy nhiên, Điền tập trung vào việc giúp đỡ cho xã hội và chia sẻ những nỗi đau của người dân, trong khi Hộ tập trung vào việc chia sẻ những suy nghĩ và cảm xúc của mình. Cả hai nhân vật đều có những giá trị và phẩm chất riêng biệt. Điền là một người có trách nhiệm và luôn nghĩ về xã hội, trong khi Hộ là một người tự do và tập trung vào nghệ thuật. Họ đều là những nhà văn tài ba và đã đóng góp nhiều cho văn học Việt Nam. Tóm lại, so sánh giữa nhân vật Điền và Hộ trong truyện "Giăng sáng" và "Đời thừa" của Nam Cao, ta thấy rằng cả hai đều là những nhà văn tài ba và đam mê với nghề nghiệp của mình. Họ đều hiểu rằng văn học có thể giúp đỡ cho xã hội và quyết định viết văn để chia sẻ những nỗi đau và khó khăn của con người. Tuy nhiên, Điền tập trung vào việc giúp đỡ cho xã hội và chia sẻ những nỗi đau của người dân, trong khi Hộ tập trung vào việc chia sẻ những suy nghĩ và cảm xúc của mình. Cả hai nhân vật đều có những giá trị và phẩm chất riêng biệt và đã đóng góp nhiều cho văn học Việt Nam.