Đằng sau những bước chân lầm lũi: Khát vọng giải phóng con người trong văn học.
Trong dòng chảy bất tận của văn học, con người hiện lên với muôn hình vạn trạng, từ những tâm hồn thanh cao, trong sáng đến những góc khuất tăm tối, đầy rẫy những giằng xé nội tâm. Dù là ai, ở đâu, họ đều mang trong mình một khao khát cháy bỏng: được giải phóng. Khát vọng ấy len lỏi trong từng trang viết, thể hiện qua những bước chân lầm lũi, những hành động tưởng chừng như vô nghĩa, để rồi từ đó, ta nhận ra bản chất con người, khao khát tự do và sự thật.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Nỗi trăn trở về sự giam cầm của xã hội</h2>
Văn học là tấm gương phản chiếu hiện thực, và trong rất nhiều tác phẩm, ta thấy hiện lên bức tranh xã hội với những lề thói, định kiến đã trở thành xiềng xích trói buộc con người. Nhân vật của Nam Cao trong " Chí Phèo", bị giam cầm bởi cái nhìn khinh miệt của làng Vũ Đại, để rồi từ một người nông dân hiền lành trở thành con quỷ dữ. Hay như nàng Kiều trong "Truyện Kiều" của Nguyễn Du, bị giam cầm trong lầu Ngưng Bích, khao khát tự do nhưng bất lực trước số phận nghiệt ngã. Những bước chân lầm lũi của họ là biểu hiện của sự bất lực, nỗi đau đớn khi bị tước đoạt quyền được sống, được là chính mình.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Tiếng nói thầm lặng của những khát khao thổ lộ</h2>
Ẩn sau những bước chân lầm lũi là tiếng lòng khao khát được giải phóng, được sống thật với bản ngã. Nỗi khát khao ấy có thể âm ỉ cháy trong tâm hồn như Chí Phèo với mong muốn lương thiện, được người đời thừa nhận. Nó cũng có thể bùng lên mãnh liệt như nhân vật Mị trong "Vợ chồng A Phủ" của Tô Hoài, vùngzep khỏi cuộc sống tăm tối, tìm lại ánh sáng tự do. Dù là khát vọng gì, nó cũng cho thấy con người luôn hướng đến những giá trị cao đẹp, luôn muốn phá vỡ những rào cản để được sống trọn vẹn với chính mình.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Hành trình đi tìm sự giải thoát</h2>
Hành trình đi tìm sự giải phóng của con người trong văn học là hành trình đầy chông gai, thử thách. Có người tìm đến cái chết như Vũ Nương trong "Chuyện người con gái Nam Xương" để minh oan cho phẩm giá bị chà đạp. Có người tìm đến cách sống ẩn dật như Nguyễn Trãi trong "Cảnh ngày hè" để lánh xa vòng xoáy danh lợi. Lại có người kiên cường đấu tranh như chị Dậu trong "Tắt đèn" để bảo vệ gia đình. Dù là con đường nào, họ đều thể hiện ý chí kiên cường, khát vọng được giải phóng khỏi những ràng buộc, sống một cuộc đời ý nghĩa.
Văn học đã góp phần khơi gợi khát vọng giải phóng con người, thúc đẩy xã hội tiến bộ. Những bước chân lầm lũi trong văn học không chỉ là biểu hiện của nỗi đau, sự mất mát mà còn là khát vọng vươn tới ánh sáng tự do, hạnh phúc. Đó là thông điệp mà văn học muốn gửi gắm đến người đọc qua thời gian.