Chấp nhận và Vươn Lê

essays-star4(274 phiếu bầu)

Năm 2012, khi đang là học sinh lớp 12, tôi, Trần Lê Xuân Nguyên, đã phải đối mặt với một thử thách vô cùng lớn: căn bệnh rỗng tủy cổ. Từ đó, cơ thể tôi từ cổ trở xuống yếu dần, tê liệt. Những tháng ngày đầu, sự tuyệt vọng như nhấn chìm tôi. Tôi cảm thấy bất lực, chán nản trước thực tại nghiệt ngã. Tương lai tươi sáng mà tôi từng mơ ước dường như sụp đổ hoàn toàn. Nhưng rồi, giữa những cơn đau và sự bất lực, một ý nghĩ đã lóe lên: "Cuộc sống vẫn tiếp diễn". Tôi nhận ra rằng, than thở hay buông xuôi sẽ chẳng thay đổi được gì. Tôi cần phải chấp nhận thực tế, chấp nhận những giới hạn của bản thân để tìm cách vượt qua. Đó là một quá trình khó khăn, đòi hỏi sự kiên trì và nghị lực phi thường. Tôi bắt đầu học cách sống chung với bệnh tật. Tôi tập trung vào những điều mình vẫn có thể làm. Tôi tìm thấy niềm vui trong công việc sáng tạo nội dung, lồng tiếng và chỉnh sửa video. Công việc này không chỉ giúp tôi kiếm sống mà còn mang lại cho tôi sự tự tin và mục đích sống. Mỗi video hoàn thành, mỗi dự án thành công đều là những chiến thắng nhỏ bé nhưng vô cùng ý nghĩa trên hành trình vượt qua khó khăn của tôi. Câu nói "Con người chúng ta ai rồi cũng một lần sinh ra và một lần mất đi. Không ai sinh ra và mất đi đến hai lần cả" đã trở thành kim chỉ nam cho cuộc sống của tôi. Nó nhắc nhở tôi trân trọng từng khoảnh khắc, từng cơ hội mà cuộc sống ban tặng. Tôi hiểu rằng, thời gian là hữu hạn, và tôi cần tận dụng nó để sống một cuộc đời trọn vẹn, ý nghĩa, bất chấp những khó khăn. Hành trình này đã dạy tôi bài học quý giá về sự kiên trì, nghị lực và lòng biết ơn. Tôi đã học được cách chấp nhận những điều không thể thay đổi và tập trung vào những điều mình có thể làm. Và hơn hết, tôi đã tìm thấy niềm vui và ý nghĩa trong cuộc sống, ngay cả khi phải đối mặt với những thử thách lớn lao. Tôi tin rằng, mỗi người đều có sức mạnh tiềm tàng để vượt qua khó khăn và sống một cuộc đời hạnh phúc. Điều quan trọng là chúng ta phải có niềm tin, sự kiên trì và một trái tim biết yêu thương.