Suy nghĩ về sự hiểu biết và tôn trọng của con đối với mẹ trong bài thơ "Khi mẹ vắng nhà" của Trần Đăng Kho
Trong đoạn thơ "Khi mẹ vắng nhà" của Trần Đăng Khoa, câu "Mẹ bảo em: Dạo này ngoan thế! - Không, mẹ ơi! Con đã ngoan đâu!" thể hiện một tình huống phổ biến trong cuộc sống hàng ngày của nhiều gia đình. Đoạn thơ này gợi lên một thông điệp sâu sắc về sự hiểu biết và tôn trọng của con đối với mẹ.
Đứa trẻ thường có xu hướng không nhận ra giá trị của công lao và tình yêu thương mà mẹ dành cho mình. Trong khi mẹ luôn hy vọng con trở nên ngoan ngoãn, con thì thường không nhận ra điều này và cho rằng mình đã đủ ngoan. Điều này thể hiện sự thiếu hiểu biết và nhận thức của trẻ em về tình cảm và công lao của mẹ.
Tuy nhiên, qua đoạn thơ này, chúng ta cũng thấy được sự yêu thương và kiên nhẫn của mẹ dành cho con. Mẹ luôn mong muốn con trở nên tốt hơn, nhưng đôi khi con không hiểu được điều đó. Điều quan trọng là con cần học cách tôn trọng và đánh giá cao những điều mẹ đã làm cho con, dù có thể không hiểu hết từng điều ngay lập tức.
Vì vậy, thông điệp mà đoạn thơ này muốn gửi đến chúng ta là sự quan trọng của việc hiểu biết, tôn trọng và đánh giá cao công lao của mẹ. Chúng ta cần nhìn nhận và trân trọng những điều mẹ đã dành cho chúng ta, và học cách trở nên ngoan ngoãn không chỉ để làm vui lòng mẹ mà còn để trở thành con người tốt hơn trong tương lai.