Sự tương phản giữa người lên ngựa và kẻ chia bào trong bài thơ "Người lên ngựa, kẻ chia bào
Trong bài thơ "Người lên ngựa, kẻ chia bào" của tác giả Trần Đăng Khoa, chúng ta được chứng kiến sự tương phản giữa hai nhân vật chính: người lên ngựa và kẻ chia bào. Bài thơ mang đến cho chúng ta một cái nhìn sâu sắc về cuộc sống và những sự lựa chọn mà chúng ta phải đối mặt. Người lên ngựa được miêu tả như một người đi xa, vượt qua rừng phong thu đã nhuốm màu quan san. Hình ảnh này tượng trưng cho sự khao khát tự do và khám phá của con người. Người lên ngựa đi qua dặm hồng bụi, trông người đã khuất mây ngàn dâu xanh. Điều này cho thấy sự cô đơn và xa cách của người lên ngựa, nhưng cũng thể hiện sự kiên nhẫn và quyết tâm của họ trong cuộc sống. Trái ngược với người lên ngựa, kẻ chia bào được miêu tả như một người đi trên đường trở về. Họ ké đi muôn dặm một mình xa xôi, không có ai bên cạnh. Hình ảnh này tạo ra một cảm giác của sự cô đơn và bất an. Kẻ chia bào không có sự tự do và khám phá như người lên ngựa, mà chỉ có sự trở về và sự chia xa. Trong bài thơ, tác giả còn sử dụng hình ảnh của trăng để tăng thêm sự tương phản giữa hai nhân vật. Trăng được miêu tả như một người xẻ làm đôi, nửa in gối chiếc nửa soi dặm trường. Hình ảnh này cho thấy sự chia lìa và sự đối lập giữa người lên ngựa và kẻ chia bào. Từ những hình ảnh và tương phản này, chúng ta có thể thấy rằng cuộc sống không phải lúc nào cũng đẹp đẽ và thuận lợi. Chúng ta phải đối mặt với những sự lựa chọn và quyết định khó khăn. Người lên ngựa và kẻ chia bào là hai hình ảnh đối lập nhau, nhưng cả hai đều mang trong mình một thông điệp về sự kiên nhẫn, quyết tâm và sự đối mặt với khó khăn trong cuộc sống. Với sự tương phản giữa người lên ngựa và kẻ chia bào, bài thơ "Người lên ngựa, kẻ chia bào" đã mang đến cho chúng ta một cái nhìn sâu sắc về cuộc sống và những sự lựa chọn mà chúng ta phải đối mặt. Chúng ta cần kiên nhẫn và quyết tâm để vượt qua khó khăn và tìm kiếm sự tự do và khám phá trong cuộc sống.