Tiếng đàn giải oan: Một lời giải đáp cho tình yêu và lòng trung thành

essays-star4(110 phiếu bầu)

Trong truyện thơ Nôm, "Tiếng đàn giải oan" là một đoạn thơ đầy cảm xúc và tình cảm, thể hiện sự bất bình và oán ức của người đàn kêu trước Lý Thông. Đo này là một lời giải đáp cho tình yêu và lòng trung thành, và nó cũng là một lời nhắc nhở về giá trị của tình yêu chân thành và lòng trung thành. Đoạn thơ bắt đầu với câu hỏi: "Ai chém chần tinh, Cho mày vinh hiển dữ mình quyền sang?" Đây là một câu hỏi đầy trăn trở và nghi ngờ, thể hiện sự bất bình của người đàn kêu trước Lý Thông. Người đàn kêu đang nghi ngờ liệu ai đã chém chần tinh, đã cho Lý Thông vinh hiển và quyền lực, và liệu đó có phải là một hành động không công bằng và không trung thành. Tiếp theo, đoạn thơ đưa ra một câu hỏi khác: "Ai chém xà vương, Đem nàng công chúa triều đường về đây?" Đây là một câu hỏi đầy sự nghi ngờ và oán ức, thể hiện sự bất bình của người đàn kêu trước Lý Thông. Người đàn kêu đang nghi ngờ liệu ai đã chém xà vương và đưa nàng công chúa về triều đường, và liệu đó có phải là một hành động không công bằng và không trung thành. Đoạn thơ tiếp tục với lời kêu gọi: "Hỡi Lý Thông mày, Cớ sao phụ nghĩa lại rày vong ân." Đây là một lời kêu gọi đầy sự bất bình và oán ức, thể hiện sự bất bình của người đàn kêu trước Lý Thông. Người đàn kêu đang kêu gọi Lý Thông giải thích vì sao anh ta lại phụ nghĩa và vong ân. Tiếp theo, đoạn thơ đưa ra một lời nhắc nhở: "Đàn kêu sao ở bất nhơn, Biết ăn quả lại quên ơn người giồng!" Đây là một lời nhắc nhở đầy sự bất bình và oán ức, thể hiện sự bất bình của người đàn kêu trước Lý Thông. Người đàn kêu đang nhắc nhở Lý Thông rằng anh ta đã ăn quả nhưng lại quên ơn người giồng. Đoạn thơ tiếp tục với lời nhắc nhở: "Trách Hán, quên Hồ, Trách Tần quên Sở, trách Ngô quên Tề." Đây là một lời nhắc nhở đầy sự bất bình và oán ức, thể hiện sự bất bình của người đàn kêu trước Lý Thông. Người đàn kêu đang nhắc nhở Lý Thông rằng anh ta đã trách Hán, quên Hồ, trách Tần quên Sở, và trách Ngô quên Tề. Cuối cùng, đoạn thơ kết thúc với lời giải "Đàn kêu thấu đến cung phi, Trách nàng công chúa vậy thì sai ngoa! Nàng đương rầu rĩ mặt hoa, Tiếng đàn lừng lẫy như là oán ân." Đây là một lời giải đáp đầy sự bất bình và oán ức, thể hiện sự bất bình của người đàn kêu trước Lý Thông. Người đàn kêu đang giải đáp rằng anh ta đã thấu đến cung phi và trách nàng công chúa vì vậy thì anh ta đã sai ngoa. Nàng công chúa đang rầu rĩ mặt hoa và tiếng đàn lừng lẫy như là oán ân. Tóm lại, "Tiếng đàn giải oan" là một đoạn thơ đầy cảm xúc và tình cảm, thể hiện sự bất bình và oán ức của người đàn kêu trước Lý Thông. Đoạn thơ này là một lời giải đáp cho tình yêu và lòng trung thành, và nó cũng là một lời nhắc nhở về giá trị của tình yêu chân thành và lòng trung thành.