gười mẹ trong hai văn bả
Hình tượng người mẹ được khắc họa trong hai văn bản "Lưng mẹ còng rồi" của Đỗ Trung Lai và "Dáng mẹ" của Hà Ngọc Hoàng là một hình ảnh đầy tình yêu thương, kiên nhẫn và hy sinh. Cả hai văn bản đều thể hiện sự tôn vinh và cảm kích của con cái đối với những đóng góp và hy sinh của người mẹ. Trong văn bản "Lưng mẹ còng rồi", tác giả sử dụng hình ảnh của cây cau để mô tả sự kiên nhẫn và hy sinh của người mẹ. Cây cau được khắc họa như một hình tượng mạnh mẽ, luôn vươn lên cao mặc dù thân cây ngày càng yếu dần. Tác giả cũng sử dụng hình ảnh của nước trăng để thể hiện sự hy sinh của người mẹ, luôn ủng ủng cho con cái mặc dù bản thân đang gặp khó khăn. Hình ảnh của người mẹ trong văn bản này là một hình ảnh đầy tình yêu thương và sự hy sinh, luôn đặt con cái lên trên bản thân. Tương tự, trong văn bản "Dáng mẹ", tác giả sử dụng hình ảnh của cây cau để mô tả sự kiên nhẫn và hy sinh của người mẹ. Tác giả cũng sử dụng hình ảnh của nước trăng để thể hiện sự hy sinh của người mẹ, luôn ủng ủng cho con cái mặc dù bản thân đang gặp khó khăn. Hình ảnh của người mẹ trong văn bản này cũng là một hình ảnh đầy tình yêu thương và sự hy sinh, luôn đặt con cái lên trên bản thân. Cả hai văn bản đều thể hiện sự tôn vinh và cảm kích của con cái đối với những đóng góp và hy sinh của người mẹ. Hình tượng người mẹ trong hai văn bản này là một hình ảnh đầy tình yêu thương, kiên nhẫn và hy sinh, luôn đặt con cái lên trên bản thân. Những hình ảnh này không chỉ thể hiện sự tôn vinh và cảm kích của con cái đối với người mẹ, mà còn là một lời nhắc nhở về tình yêu thương và sự hy sinh của người mẹ trong cuộc sống.