Lá thư từ ánh trăng

essays-star3(270 phiếu bầu)

Ánh trăng dát bạc lên từng con phố khuya, len lỏi qua khung cửa sổ nhỏ, rọi xuống bàn viết nơi tôi ngồi. Bóng đêm tĩnh mịch, chỉ còn lại tiếng ngòi bút sột soạt trên trang giấy, hòa cùng dòng suy tư miên man về những kỷ niệm xa xôi. Đêm nay, tôi muốn viết một lá thư, một lá thư gửi gắm cho ánh trăng, tri kỷ của những tâm hồn đồng điệu.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Người bạn đồng hành thầm lặng</h2>

Từ thuở ấu thơ, ánh trăng đã là người bạn đồng hành thầm lặng trong cuộc đời tôi. Tôi nhớ những đêm trăng sáng, cùng lũ bạn trong xóm rủ nhau ra đồng, chơi trò trốn tìm dưới ánh trăng vàng như mật. Tiếng cười giòn tan, hồn nhiên như hòa vào ánh trăng, tỏa sáng cả một vùng quê yên ả. Lớn lên, ánh trăng vẫn luôn bên tôi, chứng kiến những khoảnh khắc buồn vui trong đời.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Ánh trăng soi sáng tâm hồn</h2>

Có những đêm dài thao thức, tâm trạng rối bời, tôi lại tìm đến ánh trăng như tìm đến một lời an ủi. Ánh trăng dịu dàng, bao dung như lời mẹ ru, xoa dịu những nỗi niềm chất chứa trong lòng. Dưới ánh trăng, mọi thứ dường như trở nên nhẹ nhàng hơn, tâm hồn tôi cũng được gột rửa, thanh thản. Ánh trăng không phán xét, chỉ lặng lẽ lắng nghe, đồng cảm và chia sẻ.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Nỗi niềm gửi gắm theo ánh trăng</h2>

Tôi muốn gửi gắm vào ánh trăng bao nhiêu tâm tư, nguyện vọng. Gửi gắm ước mơ về một tương lai tươi sáng, gửi gắm nỗi nhớ nhung da diết về những người thân yêu. Biết bao tâm sự thầm kín, khó nói nên lời, tôi đều gửi gắm vào ánh trăng, để rồi theo gió cuốn đi, tan vào hư vô.

Ánh trăng vẫn kiên nhẫn soi sáng màn đêm, như một người bạn đồng hành chung thủy, luôn ở bên cạnh lắng nghe những tâm tư thầm kín. Dù cuộc sống có bộn bề lo toan, dù phải trải qua bao sóng gió cuộc đời, tôi vẫn tin rằng ánh trăng sẽ mãi là nguồn an ủi, là điểm tựa bình yên cho tâm hồn tôi.