Buổi Sớm
Buổi sáng, khi ánh sáng mờ và yếu ớt len vào khe cửa và khe hở của lá gói lợp nhà, Bính bắt đầu cảm giác mệt mỏi tan dần và máu bắt đầu chảy mạnh như xô nhau đi đón khí trời trong. Thật lạ lùng, buổi sáng yên tĩnh mà mát quá, một cái yên tĩnh mát hay một cái mát yên tĩnh chàng cũng không biết nữa. Nước trong bể nhỏ lẳng trong và mát lạnh, sương ở trong bế nhỏ lắng trong và mát mát, đất sân cũng mát khô và sạch sẽ.
Bao nhiêu năm nay miệt mài trong những cuộc hành lạc của đêm, chàng trở về nhà trong đêm khuya khi người ta bắt đầu đi bán hàng. Nhiều lần nằm mệt mỏi trên chiếc xe, mắt díu vì buồn ngủ, chàng gặp những người đàn bà gánh hàng rau lên chợ bán. Giờ Hà Nội đang ngủ yên trong các cǎn nhà đóng kín, giờ mà ở ngoài, giầy đàn điện chiếu sáng những con đường dài vắng, yên lặng và trống trải, chỉ có lá khô rơi. Lúc ấy chàng mới ở những ngõ hẻm tối tǎm đi ra, mũ đội sụp,hai bay bỏ túi và bước chân nặng trên hè gạch.
Lúc ấy chàng đã sống như thế, bao nhiêu lâu nay rồi? Bính cũng không nhớ nữa. Lâu lǎm, trước ngày vì hết tiền, mất việc, chàng phải về ở cǎn nhà cũ này, cái dinh cơ nghèo nàn độc nhất còn lại của nhà chàng. Buổi sáng, khi ánh sáng mờ và yếu ớt len vào khe cửa và khe hở của lá gói lợp nhà, Bính bắt đầu cảm giác mệt mỏi tan dần và máu bắt đầu chảy mạnh như xô nhau đi đón khí trời trong. Buổi sáng yên tĩnh mà mát quá, một cái yên tĩnh mát hay một cái mát yên tĩnh chàng cũng không biết nữa. Nước trong bể nhỏ lẳng trong và mát lạnh, sương ở trong bế nhỏ lắng trong và mát mát, đất sân cũng mát khô và sạch sẽ.