Tâm trạng trữ tình của nhân vật trong đoạn thơ

essays-star4(328 phiếu bầu)

Trong đoạn thơ trên, ta thấy rõ tâm trạng trữ tình sâu lắng của nhân vật trữ tình khi nhắc về quê hương. Quê hương được miêu tả như một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp với "con sông xanh biếc", "những hàng tre" và "nắng toả xuống lòng sông lấp loáng". Đây là những hình ảnh gợi lên cảm giác thanh bình, yên ả, khiến người đọc liên tưởng đến một miền quê yên tĩnh, thơ mộng. Tâm hồn của nhân vật trữ tình như "một buổi trưa hè", toát lên vẻ ấm áp, nhẹ nhàng. Nhân vật như đang lắng nghe, cảm nhận từng khoảnh khắc trôi qua của dòng sông quê hương, với những "kỷ niệm" đã "tắm cả đời tôi". Sự gắn bó, luyến tiếc với quê hương thể hiện rõ qua câu "Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi!". Đây là một tình cảm sâu sắc, chân thành, thể hiện tình yêu quê hương mãnh liệt của nhân vật. Ở phần cuối, nhân vật bày tỏ sự trân trọng, gìn giữ "mối tình mới mẻ" với "sông của quê hương, sông của tuổi trẻ, sông của miền Nam nước Việt thân yêu". Điều này cho thấy nhân vật luôn khao khát giữ gìn và bảo vệ những giá trị quý báu của quê hương, thể hiện tình cảm sâu sắc và lòng yêu mến quê hương. Qua đoạn thơ, ta cảm nhận được tâm trạng trữ tình sâu lắng, chân thành của nhân vật khi nhắc về quê hương - nơi gắn bó với tuổi thơ và những kỷ niệm khó phai. Đây là một tình cảm gắn bó, luyến tiếc mà nhiều người cũng từng trải qua khi xa quê.