Cù lao giữa sông Tiền: Một góc nhìn từ một cù lao
Cù lao giữa sông Tiền là một nơi kỳ diệu với ba làng - Mỹ Tân, Mỹ Phú và Mỹ Hòa. Mặc dù không có xe hơi, nhưng chúng tôi có xe ngựa và xuồng ghe. Lũ nhỏ thường xuyên xảy ra, mang lại niềm vui cho chúng tôi khi nhìn thấy sóng và thậm chí còn được nhoi sóng khi có tàu chạy qua bến. Tuy nhiên, điều mà chúng tôi thiếu nhất là không được xem hát. Để thỏa mãn khát vọng xem hát, mọi người phải xuống xuồng băng qua sông, một hành động đầy rủi ro. Có những câu chuyện về những người mê hát đến nỗi chị chìm xuồng chết trôi. Điều này khiến cho câu ca dao "Mỹ Tân, Mỹ Phú, Mỹ Hòa" trở nên đặc biệt: "Ba làng nhập lại không ra cái làng nào". Hàng năm, chỉ có một lần gánh hát đến cù lao của chúng tôi vào dịp cúng đình. Điều này là do công của chú tôi, một thầy tuồng tài giỏi. Chú tôi đã học chữ nho để hốt thuốc cho mình và sau đó trở thành thầy tuồng. Khi lớn lên, chú tôi bỏ nhà đi hoang và trở thành một đạo diễn tài giỏi. Khi gánh hát về cù lao của chúng tôi, nước ở bốn bề như cũng nổi sóng vui theo. Mọi người trẻ tuổi đều nôn nao với tiếng trống rao hàng của chiếc xe ngựa chạy qua đường. Chúng ta đều đuổi theo như sợ mất tiếng trống trước khi xem hát. Rạp hát là nhà lồng chợ, nơi bán thịt và vải như cố ý xem trước vậy!