Phân tích bài thơ "Qua đèo ngang sau

essays-star3(321 phiếu bầu)

Bài thơ "Qua đèo ngang sau" của tác giả Nguyễn Khuyến là một tác phẩm mang tính chất miêu tả về cuộc sống và tình yêu đất nước. Bài thơ được viết dưới hình thức tứ tuyệt, với những câu thơ ngắn gọn nhưng chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc. Tác giả đã sử dụng hình ảnh Đèo Ngang để tượng trưng cho cuộc sống, nơi mà cỏ cây chen đá, lá chen hoa. Đèo Ngang không chỉ là một con đường thông qua núi non mà còn là biểu tượng cho sự gian khổ và khó khăn trong cuộc sống. Bóng xế tà của Đèo Ngang cũng mang ý nghĩa của sự tối tăm và u ám, tạo nên một bầu không khí buồn bã và lạc quan đồng thời. Trong bài thơ, tác giả cũng nhắc đến những người dân sống dưới chân núi, tiều vài chú, lác đác bên sông, chợ mấy nhà. Những hình ảnh này thể hiện cuộc sống bình dị và chân thực của người dân nơi đây. Tuy nhiên, qua những từ ngữ như "nhớ nước, đau lòng, con quốc quốc", tác giả đã truyền tải một thông điệp sâu sắc về tình yêu đất nước và lòng tự hào dành cho quê hương. Bài thơ cũng đề cập đến tình yêu gia đình và những khó khăn mà người dân phải đối mặt hàng ngày. Từ "thương nhà mỏi miệng, cái gia gia" đã thể hiện sự quan tâm và lo lắng của tác giả đối với cuộc sống của người dân. Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng câu thơ "Dừng chân đứng lại, trời, non, nước, một mảnh tình riêng, ta với ta". Câu thơ này thể hiện sự tự do và sự tận hưởng cuộc sống của tác giả. Mảnh tình riêng này có thể hiểu là tình yêu đối với quê hương, tình yêu đối với cuộc sống và tình yêu đối với chính bản thân. Tổng kết, bài thơ "Qua đèo ngang sau" của Nguyễn Khuyến là một tác phẩm mang tính chất miêu tả về cuộc sống và tình yêu đất nước. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh và từ ngữ tinh tế để truyền tải những thông điệp sâu sắc về tình yêu và lòng tự hào dành cho quê hương.