Tình cảm của nhà thơ với những câu chuyện cổ trong hai dòng thơ
Trong hai dòng thơ "#4. Chỉ còn chuyện cổ thiết tha Cho tôi nhận mặt ông cha của mình", nhà thơ đã thể hiện tình cảm đặc biệt của mình đối với những câu chuyện cổ. Những dòng thơ này không chỉ đơn thuần là một lời ca ngợi về những câu chuyện cổ, mà còn là một cách để nhà thơ thể hiện tình yêu và tôn trọng ông cha của mình. Trong văn học, câu chuyện cổ thường được coi là một phần quan trọng của di sản văn hóa của một dân tộc. Chúng mang trong mình những giá trị văn hóa, lịch sử và tri thức của một thời đại. Nhà thơ đã nhận ra giá trị đặc biệt này và muốn truyền tải tình cảm của mình đối với những câu chuyện cổ thông qua hai dòng thơ trên. Trong dòng thơ đầu tiên "Chỉ còn chuyện cổ thiết tha", nhà thơ đã sử dụng từ "thiết tha" để diễn tả sự quan tâm và tình yêu thương của mình đối với những câu chuyện cổ. Từ này mang ý nghĩa sâu sắc, cho thấy nhà thơ không chỉ đơn thuần là một người đọc câu chuyện cổ mà còn là người đam mê và tận hưởng những giá trị mà chúng mang lại. Dòng thơ thứ hai "Cho tôi nhận mặt ông cha của mình" càng thể hiện rõ hơn tình cảm của nhà thơ đối với những câu chuyện cổ. Nhà thơ muốn thông qua việc đọc câu chuyện cổ, ông có thể hiểu rõ hơn về ông cha của mình và nhận thức được giá trị của di sản văn hóa mà ông cha đã để lại. Đây là một cách để nhà thơ tôn trọng và ghi nhớ ông cha của mình. Từ hai dòng thơ trên, chúng ta có thể thấy rõ tình cảm đặc biệt của nhà thơ đối với những câu chuyện cổ. Nhà thơ không chỉ đơn thuần là một người đọc câu chuyện cổ, mà còn là người đam mê và tận hưởng những giá trị mà chúng mang lại. Những dòng thơ này cũng là một cách để nhà thơ tôn trọng và ghi nhớ ông cha của mình.