Sự khác biệt giữa tài sản và nguồn vốn trong hao mòn TSCĐ
Tài sản cố định (TSCĐ) là một phần quan trọng trong cơ sở hạ tầng của một doanh nghiệp, giúp hỗ trợ quá trình sản xuất và tạo ra giá trị kinh tế cho doanh nghiệp. Tuy nhiên, với thời gian qua đi, TSCĐ cũng sẽ haoòn dần đi, ảnh hưởng đến hiệu quả hoạt động kinh doanh của doanh nghiệp.
Nguồn vốn là một khái niệm liên quan đến việc đầu tư vào TSCĐ để tạo ra lợi nhuận trong tương lai. Trong khi đó, tài sản là những vật sở hữu có giá trị kinh tế mà doanh nghiệp sở hữu và sử dụng trong quá trình hoạt động hàng ngày.
Hao mòn TSCĐ có thể chia thành hai loại chính: hao mòn vật lý và hao mòn kinh tế. Hao mòn vật lý xảy ra khi TSCĐ bị mất mát do thời gian sử dụng hoặc do các yếu tố bên ngoài như thời tiết hay sự cố kỹ thuật. Hao mòn kinh tế xảy ra khi giá trị sử dụng của TSCĐ giảm đi do sự thay đổi về công nghệ hay nhu cầu thị trường.
Trong khi đó, nguồn vốn là một khái niệm liên quan đến việc đầu tư vào TSCĐ để tạo ra lợi nhuận trong tương lai. Nguồn vốn giúp doanh nghiệp duy trì hoạt động sản xuất bằng cách cung cấp đủ số tiền cần thiết để mua sắm hoặc thuê TSCĐ mới.
Tuy nhiên, cả hai khái niệm này đều có điểm mạnh và điểm yếu riêng biệt. Tài sản mang lại lợi ích lâu