Tâm trạng của Liên và An khi đang chờ tàu
Trong đoạn văn, tâm trạng của nhân vật Liên và An khi đang chờ tàu được mô tả một cách tinh tế và sâu sắc. Dù hai chị em đã buồn ngủ ríu cả mắt, nhưng họ vẫn cố gượng để thức khuya chút nữa, trước khi vào hàng đóng cửa đi ngủ. Mẹ đã dặn rằng phải thức đến khi tàu xuống, để bán hàng và có thể có một vài người mua. Tuy nhiên, Liên không trông mong còn ai đến mua nữa và đêm họ chỉ mua bao diêm và thuốc. Liên và An cố thức là vì cớ khác, vì muốn được nhìn chuyến tàu. Trong tình huống này, tâm trạng của Liên và An được mô tả qua những hành động và lời thoại của họ. An đã nằm xuống gối đầu lên đùi chị, mí mắt sắp sửa rơi xuống, nhưng vẫn dặn với Liên rằng tàu đến chị đánh thức em dậy. Liên khẽ quạt cho An, vuốt lại mái tóc tơ. Đầu em bé nặng dần trên người Liên, nhưng chị ngồi yên không động đậy. Trong khi đó, qua khe lá của cành bàng, ngàn sao vẫn lấp lánh và một con đom đóm bám vào dưới mặt lá, vùng sáng nhỏ xanh nhấp nháy rồi hoa bàng rụng xuống vai Liên khe khẽ, thỉnh thoảng từng loạt một. Tâm hồn Liên yên tĩnh hẳn, có những cảm giác mơ hồ không hiểu. Từ những chi tiết nhỏ như lời thoại, hành động và mô tả môi trường xung quanh, chúng ta có thể cảm nhận được tâm trạng của Liên và An. Dù đang buồn ngủ và mệt mỏi, nhưng họ vẫn cố gượng để thức khuya để nhìn chuyến tàu. Tâm trạng của Liên được miêu tả là yên tĩnh và có những cảm giác mơ hồ không hiểu. Điều này cho thấy rằng Liên có thể đang suy nghĩ về những điều không rõ ràng và có thể có những suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống và tương lai. Tóm lại, tâm trạng của Liên và An khi đang chờ tàu được khắc họa một cách tinh tế và sâu sắc thông qua những chi tiết nhỏ trong đoạn văn. Dù đang buồn ngủ, nhưng hai chị em vẫn cố gượng để thức khuya để nhìn chuyến tàu và tâm trạng của Liên được miêu tả là yên tĩnh và có những cảm giác mơ hồ không hiểu.