Những kỷ niệm đáng nhớ trong ngôi nhà nhỏ bé của tôi

essays-star4(230 phiếu bầu)

Ngôi nhà nhỏ bé ven đường chiếm bãi cỏ non mềm, đó là nơi mẹ tôi đón tôi trong gió đêm. Dù nhà nhỏ hẹp nhưng đủ để chúng tôi có thể cùng nhau chia sẻ những khoảnh khắc đáng nhớ. Mẹ tôi thường phàn nàn về chiếu chăn nhỏ bé và chăn chá dú. Nhưng dù vậy, mẹ vẫn ôm rơm lót ổ tôi để tôi có thể nằm ngủ thoải mái. Rơm vàng bọc tôi như kén bọc tằm, mang đến cảm giác ấm áp và êm dịu. Ngôi nhà nhỏ bé của chúng tôi nằm trong một cánh đồng lúa mênh mông. Mỗi khi tôi thức dậy, tôi được hít thở hương mật ong của ruộng. Trong không gian ẩm ướt, chăn đệm của chúng tôi là những cọng rơm xơ xác gày gò. Dù đơn sơ nhưng chúng đã mang lại cho chúng tôi giấc ngủ ngon lành. Ngôi nhà nhỏ bé này cũng là nơi nuôi sống chúng tôi. Hạt gạo từ ruộng nuôi no cho tất cả chúng tôi. Nhưng hơn cả, ngôi nhà này mang đến cho chúng tôi cảm giác ấm áp và nồng nàn. Nó là nơi mộc mạc, đơn giản nhưng đầy tình yêu. Đó là nơi chúng tôi chia sẻ những kỷ niệm đáng nhớ. Dù nhà nhỏ bé, nhưng nó đã trở thành nơi chúng tôi gắn kết và tạo nên những kỷ niệm đáng nhớ. Ngôi nhà này đã cho chúng tôi thấy rằng không phải điều gì cũng dễ dàng chia sẻ, nhưng nó lại mang đến cho chúng tôi sự ấm áp và hạnh phúc không thể nào quên.