Sự thay đổi tâm lý của chú bé Phrăng trong 'Bài học cuối cùng'

essays-star4(185 phiếu bầu)

Trong tác phẩm "Bài học cuối cùng" của nhà văn Alphonse Daudet, nhân vật Phrăng là một cậu bé nghịch ngợm, ham chơi, không mấy hứng thú với việc học. Tuy nhiên, qua câu chuyện, tâm lý của Phrăng đã trải qua một sự thay đổi đáng kể, từ sự thờ ơ, vô tâm đến sự hối hận, tiếc nuối và lòng yêu nước sâu sắc.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Sự thờ ơ và vô tâm của Phrăng</h2>

Ban đầu, Phrăng là một cậu bé vô tâm, không mấy quan tâm đến việc học. Cậu thường xuyên trốn học đi câu cá, chơi đùa với bạn bè. Cậu không hề biết tiếng Pháp, cũng không hề biết giá trị của việc học tiếng mẹ đẻ. Khi thầy Ha-men thông báo đây là buổi học tiếng Pháp cuối cùng, Phrăng vẫn tỏ ra thờ ơ, thậm chí còn cảm thấy vui mừng vì được nghỉ học.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Sự hối hận và tiếc nuối của Phrăng</h2>

Tuy nhiên, khi chứng kiến sự đau buồn của thầy Ha-men và sự nghiêm trang, trang trọng của buổi học cuối cùng, Phrăng bắt đầu cảm nhận được sự nghiêm trọng của tình hình. Cậu nhận ra rằng việc học tiếng Pháp là vô cùng quan trọng, nó là biểu tượng của văn hóa, lịch sử và bản sắc dân tộc. Lòng hối hận và tiếc nuối trào dâng trong lòng Phrăng khi cậu nhận ra mình đã lãng phí thời gian học tập quý báu.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Lòng yêu nước của Phrăng</h2>

Sự thay đổi tâm lý của Phrăng đạt đến đỉnh điểm khi cậu chứng kiến sự yêu nước và lòng tự hào dân tộc của thầy Ha-men. Thầy Ha-men đã dành trọn tâm huyết cho buổi học cuối cùng, truyền tải hết kiến thức và tình yêu tiếng Pháp cho học trò. Thầy đã dạy Phrăng và các bạn hiểu được giá trị của tiếng mẹ đẻ, của văn hóa và lịch sử dân tộc. Qua đó, Phrăng đã nhận thức được trách nhiệm của mình đối với đất nước, với ngôn ngữ và văn hóa của dân tộc.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Kết luận</h2>

Sự thay đổi tâm lý của Phrăng trong "Bài học cuối cùng" là một minh chứng cho sức mạnh của tình yêu quê hương, của lòng tự hào dân tộc. Qua câu chuyện, tác giả Alphonse Daudet muốn gửi gắm thông điệp về tầm quan trọng của việc học tiếng mẹ đẻ, của việc gìn giữ và phát huy văn hóa truyền thống. Đồng thời, tác phẩm cũng khơi gợi trong mỗi người đọc lòng yêu nước, ý thức trách nhiệm đối với đất nước và dân tộc.